Giọng Đồng Hiểu nghẹn ngào, “Em xin lỗi, gây phiền phức cho anh rồi
Hôm nay bồi thường bao nhiêu tiền, sau này em sẽ từ từ trả lại cho anh.”
Hách Triết phiền muộn, “Em khách sáo với anh như vậy, đây là đang cố ý làm anh tổn thương sao?” “Không phải.”
Anh khẽ ẩn đầu cô lên vai mình, “Anh gọi điện thoại cho anh Mạc, không phải bồi thường nhiều, chút tiền lẻ này em đừng để ở trong lòng
Anh chỉ hy vọng sau này gặp phải chuyện gì, em có thể nghĩ đến anh đầu tiên.”
Anh tưởng người đầu tiên cô tìm là Thẩm Thần Bằng, Thẩm Thần Bằng không muốn giúp nên cô mới tìm anh nên trong lòng vẫn để ý
Tựa vào bờ vai rộng rãi của anh, nước mắt Đồng Hiểu càng không ngừng được, có lúc, cô cũng muốn có một bờ vai lúc nào cô cũng có thể dựa vào
Đến chung cư của cô, Hách Triết đưa cô lên tầng
Anh đi vào phòng bếp rót cho cô cốc nước nóng
Đồng Hiểu cầm chặt cái cốc trong lòng bàn tay, hy vọng nhiệt độ của nước có thể xuyên thấu qua lòng bàn tay truyền tới trái tim
“Bé con, chuyện của mẹ em không cần quá lo lắng, anh tin bọn họ sống ở đây một khoảng thời gian là sẽ không thích ứng được mà trở về Cẩm Giang thôi
Để bọn họ sống ở đây mấy ngày cũng tốt, cảm nhận áp lực cuộc sống ở nơi này, sau này có thể hiểu được sự vất vả của em.” Đồng Hiểu cười khẽ lắc đầu, “Mẹ em thế nào anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475320/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.