Thẩm Thần Bằng giả điếc, cúi đầu dùng bữa.
An Noãn huých tay Thẩm Thần Bằng, “Này, bác gái đang nói anh đấy, cho câu trả lời chắc chắn đi chứ.” Thẩm Thần Bằng bực bội nói: “Trả lời chắc chắn cái gì? Người anh nhìn trúng thì mọi người không thích, nếu không thì anh đã kết hôn sinh con cách đây bao nhiêu năm rồi.”
Tiết Ngọc Lan than thở: “Nếu con thật sự không sợ người khác chê cười, vậy thì kết hôn với Cổ Thu đi.” Thẩm Thần Bằng không thể tin nổi mà ngẩng đầu nhìn về phía mẹ mình, anh không hề vui mừng, chỉ có kinh ngạc
“Bên ba con, mẹ sẽ thuyết phục ông ấy
Tuổi con cũng không còn nhỏ nữa, sao có thể tiếp tục trì hoãn được? Chờ sau khi mẹ thuyết phục xong ba con, con đưa Cố Thu về nhà đi.” Thẩm Thần Bằng không nói gì, lại cúi thấp đầu xuống, gắp thức ăn bỏ vào trong miệng, nhưng hoàn toàn cảm thấy vô vị.
Tiết Ngọc Lan thấy anh dùng tay trái ăn cơm, bèn hỏi: “Tay phải của con bị làm sao thế?”
“À, con bị thương, không nghiêm trọng đâu.” Tiết Ngọc Lan thở dài, “Là người lớn như vậy rồi mà vẫn không biết cách chăm sóc cho mình, thôi thôi, mau kết hôn với Cố Thu đi, có người chăm sóc trông coi con, mẹ mới yên tâm.” An Noãn đưa Đông Đông đi vệ sinh, khi trở về cô nói với Tiết Ngọc Lan, “Bác gái, phục vụ nói Đồng Hiểu cũng đang ở đây ăn cơm đấy.” “Cái gì? Đồng Hiểu cũng ở đây á?” Tiết Ngọc Lan rất kích động
Cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475279/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.