Chương trước
Chương sau
Đến cửa hàng của Cố Thu đúng là giờ ăn tối, cô đang bận tối mắt tối mũi.

Anh bê bó hoa đi vào đứng trước mặt Cố Thu, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người

Cố Thu xấu hổ, cau mày nói: “Thẩm Thần Bằng, anh làm gì thế?” Anh đột nhiên quỳ một chân xuống, mở hộp ra, một chiếc nhẫn đập vào mắt cô

Theo hành động của anh, xung quanh mọi người gào rú lên

“Cố Thu, gả cho anh được không?” Mắt cô lấp lánh ánh nước, cô chưa từng nghĩ sẽ có ngày này, nằm mơ cũng không dám nghĩ

Cô giơ tay ra, Thẩm Thần Bằng đeo nhẫn vào cho cô, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên xung quanh

Thẩm Thần Bằng ôm lấy cô

Tất cả đều quá thuận lợi, thuận lợi đến mức khiến anh cảm thấy rất không chân thực.

Buổi tối Cố Thu khăng khăng muốn đến chung cư của anh, đích thân làm bữa tối làm bánh ngọt

Mấy ngày nay, mặc dù ngày nào cũng ở bên nhau, nhưng có rất ít đến chung cư của anh

Bọn họ luôn ăn cơm ở bên ngoài, ăn xong anh đưa cô về nhà, anh lại về công ty tăng ca

Hai người tay trong tay đi chợ mua đồ ăn, cũng không biết hôm nay là ngày gì, ở chợ vô cùng nhiều người

đầu kia của chợ, Đồng Hiểu bị Chung Hân Văn kéo qua, cứ lẩm bẩm ở bên tai cô mãi, “Đồng Hiểu, lâu lắm không được ăn cơm cậu nấu rồi, hôm nay nói thế nào cũng phải làm một bàn mãn hán toàn tịch cho tớ.”

Đồng Hiểu bĩu môi, “Ngày lễ cậu không ở bên bạn trai, quấn lấy tớ đòi tớ nấu cơm, đây là chuyện gì hả?”

Chung Hân Vân khoác cánh tay cô, làm nũng nói: “Thẩm Thần Phong về nhà họ Thẩm ăn cơm rồi, tớ lại không muốn về nhà họ Chung, chỉ có thể tìm cậu thôi.”

Đồng Hiểu trêu ghẹo, “Tớ thành lốp dự phòng rồi.” “Đâu có, hôm nay là tết Đoan Ngọ, tớ sợ cậu một mình cô đơn nên mới đến tìm cậu, nếu không tớ đã cùng Thẩm Thần Phong về nhà họ Thẩm rồi.”

Đồng Hiểu biết cô nói thật nên trong lòng rất ấm áp

Cái thế giới này nói lớn thì rất lớn, có một số người cùng một thành phố có lẽ cả đời cũng không có cơ hội gặp nhau

Nhưng thế giới này nói nhỏ thì cũng nhỏ, nhỏ đến nỗi anh ngẩng đầu lên đã nhìn thấy cô.

Ở cái chợ chật chội này, bọn họ lại đối diện nhau như vậy.

Bốn người đều sững sờ.

Không ai chào ai, cứ đi qua nhau như vậy.

Đi được rất xa rồi, Chung Hân Văn hỏi cô, “Đồng Hiểu, vừa nãy cậu có để ý không, trên ngón áp út của người phụ nữ kia có một chiếc nhẫn.” Đồng Hiểu khẽ gật đầu

“Xem ra là cầu hôn thành công rồi, lần này Thẩm Thần Bằng thật sự vì cô ta mà không màng gì cả, đến bây giờ gia đình vẫn chưa đồng ý

Hôm nay là ngày đoàn viên của nhà họ Thẩm, anh ta lại không về nhà, ở bên cạnh người phụ nữ này.”

Đồng Hiểu khoác cánh tay cô, chuyển chủ đề, “Không phải cậu nói muốn ăn cá sao? Chúng ta đi chọn một con cá lớn nào.” Chung Hân Văn thấy cô như vậy, thầm thở dài trong lòng, không nói thêm gì nữa

Ngay vừa rồi, lúc đi qua bọn họ, rõ ràng Đồng Hiểu đang run rẩy, lòng bàn tay lạnh như băng

Thẩm Thần Bằng và Cố Thu cùng trở về chung cư của anh, Cố Thu bận rộn trong phòng bếp, Thẩm Thần Bằng ở ban công gọi điện thoại

Hôm nay Tiết Ngọc Lan đã gọi cho anh không dưới mười cuộc điện thoại

Con người bị tức giận đến cực điểm ngược lại sẽ bình tĩnh, ở đầu kia điện thoại, Tiết Ngọc Lan chân tình nói với anh, “Thần Bằng, hôm nay ba con, bác cả chú út con đều ở nhà, con cũng về đi, hiểm có dịp cả nhà đoàn viên, làm sao có thể thiếu con được?”

“Nếu như ba đồng ý cho con đưa Cố Thu về...”

“Thần Bằng!” Tiết Ngọc Lan ngắt lời anh, “Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, chuyện của Cố Thu để sau hãy nói, hôm nay là tết Đoan Ngọ, con về đây cho mẹ.”

Giọng Thẩm Thần Bằng lạnh lùng, “Hôm nay cũng là sinh nhật Cố Thu, con phải ở bên cạnh cô ấy.”

Tiết Ngọc Lan tức giận thở hổn hển

“Lúc nào con mới có thể hiểu chuyện, không để mẹ phải bận tâm nữa hả? Bỏ đi bỏ đi, con thích thể nào thì cứ việc như thế, mẹ không quản được con

Mẹ cũng bảo ba con mặc kệ con, con đường con tự chọn, hy vọng tương lai con đừng hối hận.”

Tiết Ngọc Lan nói rồi cúp điện thoại

Thẩm Thần Bằng quay người lại, thấy bóng dáng của Cố Thu bận rộn trong phòng bếp, sinh nhật cô ấy, bất cứ ngày lễ nào, cô ấy cũng chỉ có một mình

“Cố Thu, nếu như có một ngày anh đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Thẩm, em vẫn yêu anh chứ?”

Cố Thu bĩu môi, nghiêm túc nói: “Em yêu anh không phải là vì anh họ Thẩm

Nhưng em không hy vọng vì em mà anh rạn nứt tình cảm với người nhà.”

Thẩm Thần Bằng vuốt tóc cô, “Anh có em là đủ rồi.”

Bữa tối này bọn họ ăn rất lâu

Ăn xong hai người cùng rửa bát ở phòng bếp, cô rửa, anh tráng, phối hợp vô cùng ăn ý

Anh và Đồng Hiểu không ăn ý như vậy, lần nào hợp tác rửa bát cũng luôn làm vỡ bát.

Anh thích trêu cô, cô đưa bát đã rửa cho anh, anh giả vờ nhận lấy, bát rơi xuống đất vỡ tan

Lần nào như vậy, Đồng Hiểu cũng sẽ ném giẻ rửa bát đi, để lại một câu, “Anh đi mà rửa!”

“Làm gì thế, rửa bát cũng có thể ngẩn ra!” Cố Thu cười chọc chọc cánh tay anh

Anh hoàn hồn lại, cảm thấy mất mát.

Rửa bát xong, hai người ngồi ở phòng khách xem ti vi

Ở bên Cố Thu, cô luôn cùng anh xem tin tức, phim điệp viên hành động anh thích

Đồng Hiểu thì khác, lần nào cô cũng chiếm ti vi xem phim ngôn tình.

Kênh tin tức phát sóng tin tức mỗi ngày, tin tức thành phố, cơ bản đều như nhau, anh đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa.

Anh cầm điều khiển chỉnh đến kênh phim, khoảng thời gian trước Đồng Hiểu luôn theo dõi bộ phim này, mỗi ngày hai tập, có mấy lần xem khóc như mưa, không ngừng nói, “Sao có thể ngược tâm như vậy chứ? Nếu như nam nữ chính không ở bên nhau, em sẽ không tin vào tình yêu nữa.”

Anh đột nhiên nghĩ, có phải lúc này cô gái nào đang đó đang ngồi trước ti vi không

Cố Thu nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, không nhịn được hỏi, “Anh cũng theo dõi bộ phim này à? Gần đây rất hot.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.