Cố Thu hít sâu, nhẹ nhàng đẩy anh ra, “Thẩm Thần Bằng, bây giờ nói những lời này còn ý nghĩa gì nữa, anh cũng sắp kết hôn rồi, chúng ta đã bỏ lỡ nhau, đã là quá khứ thì nên để cho nó đi qua đi, đừng nhắc lại nữa
Chỉ cần tôi bán được cửa tiệm này sẽ lập tức chuyến đi, rời khỏi Bắc Kinh, tôi sẽ không xuất hiện ở trước mặt anh và quấy rầy hạnh phúc của anh nữa.”
“Chỉ có em mới thể mang tới hạnh phúc cho anh”
Nói xong, Thẩm Thần Bằng nâng mặt của Cố Thu lên, rồi cúi người hôn mạnh lên môi cô.
Bên ngoài cửa, Đồng Hiểu đang đứng ngơ ngác, cửa bằng thủy tinh trong suốt không thể che nổi ngọn lửa triền miên ở bên trong
Ánh mắt cô bắt đầu trở nên mơ hồ, cô quệt mạnh mắt mình nhưng vẫn không thể nhìn thấy rõ
“Đồng Hiểu.” Chung Hân Văn gọi cô
Đồng Hiểu bình tĩnh đứng đấy, nhìn vào bên trong
Cố Thu đẩy mạnh Thẩm Thần Bằng ra rồi quát lên
“Thẩm Thần Bằng, anh điên rồi à? Chúng ta đã kết thúc, anh có nghĩ đến cảm nhận của vợ chưa cưới của anh không?”
Thẩm Thần Bằng nóng nảy giữ chặt hai vai Cố Thu, giọng nói mạnh mẽ của anh xuyên thấu qua cánh cửa thủy tinh, truyền đến lỗ tai của Đồng Hiểu, vô cùng rõ ràng
“Cố Thu, anh yêu em, em là người con gái ở tận sâu trong linh hồn anh, cũng là người phụ nữ duy nhất mà anh yêu.” “Thẩm Thần Bằng, anh không cảm thấy nói lời này rất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475255/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.