Chuông điện thoại di động vang lên, thấy là Thẩm Thần Bằng, cô ấn tắt luôn.
Rất nhanh cô nhận được một tin nhắn: [Đồng Hiểu, em có thể giận anh, nhưng không thể bỏ bê mình được, ăn cơm đi.] Cô nhìn tin nhắn này thì càng không ngủ được
Có rất nhiều chuyện cô không muốn thừa nhận nhưng vẫn không lừa được lòng mình
Trái tim không muốn mở ra vì anh, nhưng vẫn sẽ bị anh ảnh hưởng
Sướng vui buồn giận đều do anh mà ra, đều có liên quan tới anh
Mất ngủ cả đêm, trước khi đi làm Đồng Hiểu thấy sắc mặt mình trong gương tái nhợt, quầng thâm quanh mắt cũng khá đậm
Trang điểm nhẹ nhàng, cả người cô thoạt nhìn có tinh thần hơn nhiều
Đồng Hiểu vừa đến lớp học thì Hà Thu Đình đã nói với cô: “Chung Hân Văn tới tìm cô đấy.”
Tim Đồng Hiểu đập chậm một nhịp, không biết phải đối mặt với cô ấy như thế nào
Cả ngày hôm ấy, cô đều có cảm giác không tập trung được, sợ hãi Chung Hân Văn có thể đến tìm cô bất cứ lúc nào
Cô quá hiểu tính tình của Chung Hân Văn, mỗi khi tức giận cô ấy sẽ không quan tâm đến trường hợp và đối tượng
Cuối cùng cũng đợi được đến lúc tan học, Đồng Hiểu đưa bọn nhỏ ra bên ngoài
An Noãn đến đón Mạc Tử Ý, cô cười đi đến trước mặt Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, bác gái nhà tôi đang ở trên xe, bà ấy muốn gặp cô một lần.”
Đồng Hiểu giật mình, không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475227/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.