Chương trước
Chương sau
Đánh xong, Thẩm Thần Bằng túm lấy cổ áo anh ta, nghiến răng nghiến lợi hỏi, “Các người ở cùng nhau lâu như vậy, đã làm những gì rồi?”

“Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, anh nghĩ có thể làm gì?” Thẩm Thần Bằng siết chặt tay

Khoảnh khắc đó, anh chỉ muốn giết chết người đàn ông không biết tốt xấu trước mặt này.

“Nói thật cho tao biết, mày đã làm gì cô ấy?”

“Những điều giữa nam và nữ có thể làm, chúng tôi đều đã làm rồi

Đồng Hiểu là một cô gái tốt, tôi không để tâm đến quá khứ của cô ấy

Tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy, yêu thương, tôn trọng và bảo vệ cô ấy.” Thẩm Thần Bằng buông tay ra, dùng sức đẩy mạnh anh ta, “Chương Lâm Vân, ngay cả người của tao mà mày cũng dám động vào

Mày cứ đợi xem cả gia đình mày sẽ phải trả giá cho tất cả những hành động của mày đi!” Đồng Hiểu nằm trên giường, đột nhiên lo lắng cho Chương Lâm Vân

Dù sao Thẩm Thần Bằng cũng là người không cần thể diện, chuyện gì cũng có thể làm ra được.

Cô do dự một lúc lâu, đang định cầm điện thoại gọi điện cho Chương Lâm Vân thì tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

“Chương Lâm Vân, anh không sao chứ?” Anh ta cười nói, “Anh thì có thể có chuyện gì được, chỉ muốn nói cho em biết anh đã về đến nhà rồi, không cần lo cho anh.” Đồng Hiểu ngây người ra, nhất thời không biết nên nói gì

“Đồng Hiểu, anh yêu em.” Chương Lâm Vấn đột nhiên nói câu này, Đồng Hiểu cho rằng mình nghe nhầm.

Chương Lâm Vân lại nói rõ thêm một lần nữa, “Đồng Hiểu, trước đây anh không hề biết yêu một người chính là cảm giác như vậy

Lúc không nhìn thấy em, anh luôn cảm thấy khó chịu, làm gì cũng không có sức

Nhưng chỉ cần nhìn thấy em, dường như cả thế giới này đều bừng sáng

Anh thật sự rất thích cảm giác được ở bên cạnh em, chỉ cần được ở bên em, phải mất đi bất cứ thứ gì anh cũng đều chấp nhận

Đồng Hiểu, hãy cho một cơ hội được không?”

Đêm hôm đó, chỉ vì câu nói đó của Chương Lâm Vân mà Đồng Hiểu mất ngủ cả đêm

Cô biết Chương Lâm Vân và Thẩm Thần Bằng không giống nhau, tình cảm của Chương Lâm Vân dành cho cô là chân thành, là một lòng một dạ

Cô cũng biết, ở bên cạnh Chương Lâm Vân, mọi vấn đề đều được giải quyết, Thẩm Thần Bằng cũng sẽ không quấn lấy cô nữa

Cô cũng sẽ không cần sống mệt mỏi như vậy ở thành phố Bắc Kinh rộng lớn này nữa

Nhưng cô không muốn lợi dụng anh ta như vậy

Cô không dám bảo đảm rằng trong tương lai sẽ có một ngày cô yêu anh ta, cô không dám mạo hiểm

Có được và mất đi, cô không muốn để Chương Lâm Vân phải chịu đựng cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Nỗi đau này cô đã từng trải qua, như vậy là đủ rồi

Sáng sớm hôm sau, Đồng Hiểu đánh răng rửa mặt, trang điểm nhẹ chuẩn bị đến trường

Xuống dưới nhà, cô đã nhìn thấy xe của Chương Lâm Vấn đỗ ở đó.

Cô theo bản năng cau mày lại, Chương Lâm Vân đã bước đến phía cô

“Đồng Hiểu, tối hôm qua đã nói rồi, anh đến đưa em đến trường.” Chương Lâm Vân đến gần, cô mới nhìn thấy vết thương trên khóe môi anh ta, cô cau mày hỏi, “Vết thương trên miệng anh...”

Anh ta không để ý cười nói: “Tối hôm qua anh đánh nhau với Thẩm Thần Bằng, nhưng em yên tâm, anh ta cũng không hơn gì anh đâu.”

Đồng Hiểu trách móc, “Tại sao anh lại phải đánh nhau với anh ta, anh ta là người thế nào anh còn không biết à? Anh ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để báo thù anh.”

Chương Lâm Vân không để bụng nói, “Sợ gì chứ, cùng lắm thì đầu đến cùng với anh ta thôi, tóm lại em yên tâm, lần này anh nhất định sẽ bảo vệ em, quyết không để anh ta làm hại đến em.” Chương Lâm Vân lái xe đưa Đồng Hiểu đến trường, xe dừng trước cổng trường, anh ta cẩn thận hỏi cô, “Hôm nay tan làm anh đến đón em được không?”

Đồng Hiểu lắc đầu, “Không cần đâu, đồng nghiệp nhìn thấy sẽ hiểu nhầm.”.

“Đồng Hiểu, cho anh một cơ hội được không? Những gì anh hứa với em, anh nhất định sẽ làm được.”

Đồng Hiểu hít sâu một hơi, “Chương Lâm Vân, xin anh hãy cho tôi một chút thời gian, anh cứ như vậy làm tôi thấy ngột ngạt.”

“Được, anh sẽ cho em thời gian, bao lâu anh cũng đợi

Em cứ nghĩ kĩ đi, anh đợi điện thoại của em.” Đồng Hiểu xuống xe thì thấy có rất nhiều người đang nhìn cô

Dù sao chiếc xe thể thao của Chương Lâm Vân cũng khá bắt mắt, không biết sau đó sẽ bị đồn thành cái gì nữa.

Tạ Lâm đi đến trước mặt cô, khinh thường nói: “Đồng Hiểu, cô thật lắm thủ đoạn, rốt cuộc cô có mấy người bạn trai thế?”

Đồng Hiểu không muốn giải thích với cô ta

“Đồng Hiểu, cô đúng là khiến cánh phụ nữ chúng ta nở mặt đấy

Thời cổ đại hai người phụ nữ chung một chồng, bây giờ cô lại một mình nhiều chồng

Tôi thật sự không hiểu nổi sao đám đàn ông ai ai cũng tìm đến cô, có phải có rất biết chiều đàn ông ở phương diện nào đó không? Tôi kiến nghị cô nên dạy cho tất cả các đồng nghiệp nữ trong trường, để tất cả mọi người biết mồi chài đàn ông một cách nhanh nhất.”

Đồng Hiểu cắn răng, bước nhanh rời đi.

***

Chung Hân Văn mở mắt, do uống say nên cô chỉ cảm thấy đầu đau dữ dội, nhất thời không nhớ ra đã xảy ra chuyện gì

Cô ấy dụi dụi mắt, phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, bên cạnh còn có một người đàn ông đang nằm.

“A!”

Cô hét lên, đá Thẩm Thần Phong không mặc gì bên cạnh một cái, “Thẩm Thần Phong, đồ cầm thú, anh đã làm gì tôi hả?”

Thẩm Thần Phong mơ hồ mở mắt ra, thấy ngay cảnh xuân trước mắt.

Anh ta híp mắt lại, nuốt nước bọt.

Lúc này Chung Hân Văn mới phát hiện ra mình không hề mặc quần áo, cô vội vàng lấy chăn quấn người lại

Lúc này, vết máu hiện rõ trên ga trải giường lộ ra.

Thẩm Thần Phong ngẩn người, anh ta cũng không thể ngờ Chung Hân Văn vẫn còn trong trắng.

“Cô..

cô..

cô vẫn còn...” Chung Hân Văn dùng chăn che kín từ đầu đến chân, trốn trong chăn khóc lớn làm Thẩm Thần Phong càng loạn hơn.

“Được rồi được rồi, đừng khóc nữa, không phải là lần đầu sao? Tôi chịu trách nhiệm còn không được à?” “Ai cần anh chịu trách nhiệm, anh là đồ cầm thú, đồ súc sinh, anh chết không được tử tế đâu!” Thẩm Thần Phong cau mày lo lắng, “Xin lỗi cô, tối qua tôi cũng uống hơi nhiều, tôi không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì? “Ai mà biết anh có uống nhiều hay không, người uống say còn có thể làm được chuyện này à? Thẩm Thần Phong, anh cũng giống như anh trai anh, đều là đồ cầm thú, súc sinh!” Thẩm Thần Phong buồn cười nói, “Anh của tôi làm sao, anh ấy cũng đã từng làm chuyện này với cô à?” “Thẩm Thần Phong, anh còn cười được à!” Thẩm Thần Phong cười nói, “Tôi không cười chẳng lẽ lại khóc như cô à? Cũng đúng, tối hôm qua chúng ta đều uống say cả, ai mà biết được là ai đã bắt nạt ai chứ?” Chung Hân Văn tức giận, “Thẩm Thần Phong, anh còn mặt mũi nói những lời này à!” “Được rồi được rồi, tôi không nói vậy cô nói đi, cô muốn làm thế nào? Tiền cô muốn bao nhiêu tôi cũng cho cô, nhưng nếu cô muốn lấy việc này để ép tôi kết hôn thì không được, tôi là người theo chủ nghĩa không kết hôn.”

“Ai muốn kết hôn với anh, con mẹ nó anh đừng có mà mơ nữa, loại đàn ông như anh, cho tôi tiền tôi cũng không cần, chẳng khác gì súc vật!” Thẩm Thần Phong sầm mặt lại, lạnh lùng nói, “Phụ nữ nói đùa thì không sao, nhưng nghiêm túc thì lại không đáng yêu nữa rồi.” “Thẩm Thần Phong, anh cút đi, anh cút đi cho tôi!”

Thẩm Thần Phong bĩu môi, đi vào phòng tắm.

Ngay cả anh ta còn không biết làm thế nào mà anh ta đến được khách sạn, làm sao có thể phát sinh việc quan hệ, anh ta thực sự nghi ngờ là Chung Hân Văn uống say xong cưỡng ép anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.