“Me, mọi người không thể chiều em trai như vậy được
Nó cũng tốt nghiệp đại học rồi, không thể cả ngày ở nhà chơi game được, nó nhất định phải ra ngoài đi làm kiếm tiền, sau này còn phải nuôi vợ con.” Chu Vũ Vi phiền não nói: “Những thứ này tạm thời không nói vội, ngày mai con về Bắc Kinh cho mẹ, về đó đi làm, tiền lương ở Cẩm Giang quá ít, tuyệt đối không thể ở lại Cẩm Giang.”
“Me, những điều Hân Văn bạn con nói đều là thật
Con đi làm ở Bắc Kinh, sống trong ga ra, quanh năm đều có mùi mốc, mỗi lần trời mưa bên trong rất ẩm ướt
Lần này con sẩy thai, có lẽ cũng là vì ở ga ra quá lâu
Ngày nào đi làm tan làm con cũng phải mất hai ba tiếng ở trên đường
Từ trước đến nay con chưa từng dám đến trung tâm thương mại mua quần áo, đồng nghiệp của con luôn cười nhạo sau lưng con
Con sống không vui vẻ, em trai và chị là con của mẹ, con cũng là con của mẹ, tại sao mẹ đối xử với bọn họ tốt như vậy, nhưng phải yêu cầu con như vậy? Con cũng muốn có được tình yêu của mọi người, vì cái nhà này, con đã bỏ ra rất nhiều rồi
Con chỉ là một cô gái, nhiệm vụ nuôi gia đình không nên rơi vào con.”
Đồng Hiểu càng nói càng đau lòng, nước mắt liên tục trào ra.
“Tại sao con cảm thấy bạn con còn thương con hơn cả người nhà thể? Con thật sự là con gái ruột của mẹ à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475194/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.