Đồng Hiểu lắc đầu, “Còn mấy ngày nữa mới đến học kỳ mới, mấy ngày nay tớ ở nhà nghỉ ngơi cẩn thận
Hơn nữa còn chưa chắc đã phỏng vấn thành công.”
Chung Hân Văn cười nói: “Nếu như phỏng vấn không thành công, vậy chỉ có thể nói hiệu trưởng không có mắt, cũng không cần dốc sức cho kiểu người có mắt không trọng này.” Sáng sớm Chu Vũ Vi đã kéo Đồng Phi đến trung tâm thương mại lớn trong thành phố, đưa hóa đơn cho cửa hàng xem, chủ cửa hàng xem rồi nói với bà ta, “Đây là hóa đơn bình thường có con dấu của trung tâm thương mại, con dấu của trung tâm thương mại Mạc thị không làm giả được.” Mắt Chu Vũ Vi sáng lên, “Ý cô là cái vòng ngọc này thật sự có giá ba mươi tám nghìn tệ à?” Nhân viên cầm vòng ngọc trong tay kiểm tra, “Nếu mua cái vòng ngọc này ở chỗ chúng tôi, không chỉ ba mươi tám nghìn tệ đầu, người mua vòng nhất định có người quen ở trung tâm thương mại, ít nhất là giảm được năm mươi phần trăm.”
Chu Vũ Vi vội vàng giật lấy vòng ngọc, thận trọng đặt ở trong hộp
Trên đường về, bà ta cứ cảm khái mãi, “Người Bắc Kinh quả nhiên có tiền, ra tay hào phóng như vậy
Đồng Hiểu thật đúng là bất hiếu, bên cạnh có bạn giàu như vậy, lần trước ba con bị bệnh, mẹ đòi tiền nó, nó còn nói không vay được tiền.”
Đồng Phi nói: “Mẹ, vòng ngọc này là thật, nói như vậy, cái túi LV tặng con cũng là thật à?”
“Tám phần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475193/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.