Chu Vũ Vi nghe được, nói với Đồng Hiểu, “Em trai đã xin như vậy rồi, con còn không đồng ý à?”
Đồng Hiểu bĩu môi, hỏi Đồng Tử, “Em muốn quà sinh nhật gì?” “Em muốn đổi máy tính, cái máy này em đã dùng ba năm rồi, vẫn là cái thời đại học chị mua cho em, bây giờ cứ chơi game là giật, chị hai, chị tặng em máy tính đi.” Đồng Hiểu thấp giọng nói, “Chị không có nhiều tiền như vậy, tiền của chị đưa hết cho mẹ rồi.” Chu Vũ Vi kêu lên, “Đồng Hiểu, mẹ không tin đến năm nghìn tệ mà con cũng không có
Hôm nay là sinh nhật em trai con, con là chị mà mấy năm chưa về, con nhẫn tâm để nó thất vọng à?” Đồng Tử hai mươi mấy tuổi lại lắc cánh tay Đồng Hiểu làm nũng, “Chị hai, chị tặng em máy tính đi, em cầu xin chị đấy, cầu xin chị đấy
Trong cái nhà này em chỉ có thể trông cậy vào chị thôi.” Đồng Hiểu bị cậu ta lải nhải không còn cách nào khách, trưa hôm đó cùng cậu ta đến thành phố, mua một cái máy tính cấu hình tương đối cao
Sau khi về, Đồng Tử tự lắp đặt chạy thử, không ngừng nói, “Vẫn là chị hai thương em nhất, em thích chị hại nhất!”
Đồng Phi ghen tị nói, “Chị hai có tiền, chị cả không có tiền, tiền của chị cả chỉ đủ mua cho em một cái bánh sinh nhật.”
Buổi tối, cả nhà quây quần ăn cơm
Đồng Hiểu hoài niệm, rất nhiều năm về trước, bầu không khí năm mới vẫn nồng nhiệt như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475189/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.