“Anh còn chuyện gì nữa không? Có thể nói nhanh lên không? Tôi phải đi cho kịp tàu.”
“Đồng Hiểu, ở lại đây đi, hình như tôi vẫn chưa chơi đủ.” Khuôn mặt nhỏ của Đồng Hiểu đỏ bừng lên, cô dùng sức hất tay anh ra, quát lên giận dữ, “Thẩm Thần Bằng, tôi không phải là đồ chơi của anh!”
Tàu hỏa từ Bắc Kinh đến Cẩm Giang, vẫn nhớ nhiều năm trước, cô cũng như vậy, một va li hành lý từ Cẩm Giang đến Bắc Kinh.
Cô một mình đến trường học đăng ký, sắp xếp cuộc sống của mình, dần dần quen với cuộc sống ở nơi này
Tính ra cô đã ở Bắc Kinh sáu năm rưỡi, sáu năm rưỡi này, cô chỉ trở về có hai lần
Có bốn năm đều đón Tết ở Bắc Kinh.
Lúc học đại học, kỳ nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm, cô đều rất muốn về nhà, nhưng lần nào mẹ cô cũng gọi điện thoại cho cô, bảo cổ ở Bắc Kinh làm thêm, đừng chạy tới chạy lui, vé tàu hỏa rất đắt
Dần dần cô không còn nhớ nhà nữa
Đón Tết có thể không về thì không về, một mình ở đây làm thêm kiếm tiền, bởi vì chỉ có như vậy, mẹ cô mới vui.
Lúc tàu hỏa đến Cẩm Giang, trời đã nhá nhem
Đồng Hiểu đã gọi điện thoại trước về nhà, nói với người nhà hôm nay cô về
Nhưng cô tìm một vòng ở trạm tàu hỏa cũng không nhìn thấy bóng dáng người quen
Đợi một lúc lâu, người nhà vẫn không đến
Cảm thấy mệt rồi, cô không muốn chờ đợi thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475185/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.