“Mẹ, có chuyện gì à?”
“Hiểu Hiểu, con có thể ứng trước tiền lương tháng này không?” Đồng Hiểu cau mày, “Mẹ, tiền lương mỗi tháng của con cứ đúng ngày là được chuyển đến thẻ, làm sao có thể ứng trước được?” “Nhưng ở nhà cần tiền.”
“Không phải em trai đi làm rồi sao?” “Em trai con không hiểu chuyện, đi làm chưa được một tháng, không chịu nổi khổ, lén giấu ba mẹ nghỉ việc rồi, đây chính là công việc ba mẹ tốn mười nghìn tệ nhờ người tìm cho, ba con tức đến nỗi bị cao huyết áp, đang nằm viện
rồi.”
Đồng Hiểu day trán, lo lắng hỏi, “Ba không sao chứ?” “Bác sĩ nói huyết áp rất cao, còn kèm theo những bệnh khác nữa, cần nằm viện quan sát. Con không biết đâu, nằm viện một ngày phải tốn rất nhiều tiền. Nếu như không phải là bất đắc dĩ, mẹ cũng sẽ không nói với con.”
“Mẹ, con biết rồi, tiền thì con sẽ nghĩ cách, con vay đồng nghiệp trước vậy.” “Đồng Hiểu, mẹ biết là con hiếu thuận, nhất định sẽ không mặc kệ ba mẹ mà.” Cúp điện thoại, cô đột nhiên muốn khóc một trận. Không thể nói là tủi thân chỗ nào, chỉ muốn phát tiết ra ngoài.
Sáng sớm ngày hôm sau lúc đi làm, trên đường cô đến ngân hàng một chuyến, kiểm tra tiền trong thẻ lương, bên trong chỉ có hai nghìn tệ. Cô chuyển trước hai nghìn tệ về nhà. Chẳng bao lâu đã nhận được điện thoại của mẹ cô, bà ta chất vấn, “Hiểu Hiểu, sao con lại chỉ gửi có hai nghìn tệ, hai nghìn tệ ngay cả tiền nằm viện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475167/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.