Anh vội vàng xoay người cô lại, hôn lên môi cô.
Đồng Hiểu muốn phản kháng, nhưng thấy anh gấp gáp như vậy, cô không nhẫn tâm. Anh thậm chí không kịp ôm cô về phòng, đặt luôn cố lên sofa trong phòng khách. Đồng Hiểu bị dọa, “Thẩm Thần Bằng, đừng ở đây, chúng ta về phòng đi.” “Không sao, đây là tầng cao nhất quanh khu này, sẽ không có ai nhìn thấy đâu.” Lần này anh rất cẩn thận, không làm đau đầu gối cô. Hai người ở nhà triền miên cả ngày, dùng lời của Thẩm Thần Bằng để hình dung, cảm giác này giống như bơi ở trên thiên đường. Bữa tối, Thẩm Thần Bằng đưa cô ra ngoài ăn, thuận tiện dẫn cô đến trung tâm thương mại mua quần áo ngủ và quần áo mặc hàng ngày.
“Thẩm Thần Bằng, chúng ta đừng đến trung tâm thương mại, anh đưa em về nhà đi, ở nhà có quần áo ngủ, không cần mua mới.” Thẩm Thần Bằng ôm chặt vai cô, “Còn chưa gả cho anh đã tiết kiệm tiền cho anh rồi, có điều chút tiền này đối với anh mà nói không thấm vào đâu cả. Em có biết đàn ông kiếm tiền cho người phụ nữ của mình tiêu là một chuyện rất có thể diện không, coi như em cho anh chút mặt mũi được không?” Đồng Hiểu cười, không từ chối nữa.
Thẩm Thần Bằng mua cho cô không ít quần áo, tất cả đều là của cùng một hãng. Anh gần như không bảo Đồng Hiểu mặc thử, cứ hễ thích, có size của Đồng Hiểu là không chút do dự mua ngay. Ngay cả cơ hội nói một chữ “không” Đồng Hiểu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475166/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.