Đồng Hiểu trầm giọng xuống, lạnh lùng nói: “Thả tớ xuống bên đường.”
“Tôi đã đồng ý với Chương Lâm Vân rồi, nhất định tôi phải đưa cậu đến đó.” “Cậu dựa vào cái gì mà đồng ý với anh ta!” Chung Hân Vân đạp mạnh thắng xe, dừng xe ở ven đường, gầm lên giận dữ với Đồng Hiểu: “Đồng Hiểu, cậu tưởng là tôi muốn à? Tự tay đưa người phụ nữ khác đến trước mặt người mình yêu, đổi thành câu cậu có thể làm được không? Chương Lâm Vân là người tôi yêu nhất, là người đàn ông tôi yêu từ nhỏ đến lớn
Cậu là bạn thân nhất của tôi, tôi muốn nhìn thấy cậu hạnh phúc
Nếu như là Chương Lâm Vân mang lại hạnh phúc cho cậu, tôi nhận thua, tối tác thành cho hai người, tôi hy vọng hai người đều hạnh phúc.”
Ngực Đồng Hiểu đau thắt, đau lòng vì cô ta, cô gái này yêu Chương Lâm Vần sâu đậm thể nào, cô rõ hơn ai hết.
Ban đầu, lúc cô chưa gặp Chương Lâm Vân thì đã luôn nghe Chung Hân Văn nhắc đến anh
Vô số đêm dài khó ngủ, bọn họ nằm ở trên một cái giường, Chung Hân Văn hếch cầm mặc sức tưởng tượng tương lai của cô ta và Chương Lâm Vân
Hình ảnh cô ta vẽ ra quá đẹp, Đồng Hiểu bị cảm động không biết bao nhiêu lần.
Nhớ hôm lễ tốt nghiệp đại học, Chung Hân Văn tìm đủ mọi cách mời Chương Lâm Vấn đến trường học, rất long trọng giới thiệu Đồng Hiểu với anh: “Đây là bạn thân nhất của em, Đồng Hiểu.” Chuyện xảy ra sau đó quá mức cẩu huyết, Chương Lâm Vân nói anh đã trúng tiếng sét ái tình, từ đó không thể kiềm chế nổi đã yêu Đồng Hiểu
Sau này Chung Hân Vãn luôn ân hận, nếu như không đưa Chương Lâm Vân đến gặp Đồng Hiểu, có lẽ tất cả sẽ khác
“Hân Văn, cậu đừng như vậy, tớ và Chương Lâm Vân thật sự không có gì, anh ta không phải là kiểu tớ thích.” Chung Hân Văn nhướng mày, lạnh lùng hỏi: “Vậy ai mới là kiểu cậu thích? Thẩm Thần Bằng à?” Đồng Hiểu cau chặt mày lại
“Đồng Hiểu, nếu như cậu đi theo Chương Lâm Vân, tôi cũng chịu
Cho dù không phải cậu thì cũng sẽ là người phụ nữ khác, tóm lại anh ấy không yêu tôi
Nhưng nếu như là Thẩm Thần Bằng thì tôi khuyên cậu sớm bỏ cái suy nghĩ này đi, người như Thẩm Thần Bằng không phải kiểu cậu có thể thao túng được
Tạm thời không nói đến bối cảnh lớn mạnh của anh, cậu đi nghe ngóng xem, anh ta có tiếng là ăn chơi ở bên ngoài.” Đồng Hiểu cúi đầu: “Tớ và Thẩm Thần Bằng cũng không có quan hệ gì.” “Tốt nhất là như vậy.” Chung Hân Văn lại khởi động xe: “Cho dù cậu và Chương Lâm Vân có thể có tương lai hay không, hôm nay là sinh nhật anh ấy, coi như khiến anh ấy vui vẻ đi.” “Tớ không chuẩn bị quà sinh nhật.”
Chung Hân Văn cười lạnh: “Đối với anh ấy, cậu chính là món quà sinh nhật tốt nhất.”
Chung Hân Văn dừng xe ở một câu lạc bộ cao cấp, mặc dù so với câu lạc bộ Noãn Thẩm Thần Bằng đưa cô đi thì đẳng cấp của nơi này thấp hơn một bậc, nhưng cũng đủ để tượng trưng cho thân phận
Chung Hân Văn lấy thẻ khách VIP ra mới có thể đi vào
Đọc tên Chương Lâm Vân, phục vụ dẫn bọn họ đến một phòng VIP
Trên đường đi, Chung Hân Vãn nhắc nhở cô: “Lát nữa cho dù ai khuyên cậu uống rượu, cậu cũng không được uống
Những người đó ai cũng lợi hại cả, cậu đều không đắc tội nổi.” Chương Lâm Vân là nhân vật chính ngày hôm nay, mấy anh em đang chuốc rượu anh ta, anh ta không ngờ anh chỉ thuận miệng nói, Chung Hân Văn lại thật sự đưa Đồng Hiểu đến đây
Anh ta kích động đứng lên, vội vàng đón tiếp
“Đồng Hiểu, em đến rồi.” Đồng Hiểu rất không thích hoàn cảnh nơi này, chỉ nói một câu: “Sinh nhật vui vẻ! Chương Lâm Vần kéo tay Đồng Hiểu ngồi xuống, bốn phía lập tức vang lên tiếng huýt sáo
Tất cả mọi người sôi nổi nói đùa: “Lâm, sinh nhật hôm nay có thể có người đẹp trong lòng, đáng lắm!” “Lâm, lần này cuối cùng cũng thực hiện được nguyện vọng sinh nhật rồi nhé.” Đồng Hiểu ngồi ở bên cạnh Chương Lâm Vân, cảm thấy không được tự nhiên, “Suỵt, mọi người đừng ổn nữa, điện thoại của anh Thẩm” Có người trong đó nói một câu, tất cả mọi người lập tức yên tĩnh lại
Anh ta đi sang bên cạnh nghe điện thoại, nghe xong mới quay lại nói với mọi người: “Lát nữa anh Thẩm sẽ đến đây, mọi người yên tĩnh đi.” Cốc Dật nói xong nhìn Đồng Hiểu, không tự chủ được cau mày lại
Đồng Hiểu không dám khẳng định anh Thẩm trong miệng bọn họ có phải là Thẩm Thần Bằng không, nhưng trong lòng vẫn hơi run lên, cô cũng không biết cô đang sợ cái gì
Một lúc sau, cửa phòng VIP bị đẩy ra, Đồng Hiểu ngẩng đầu lên, quả nhiên là Thẩm Thần Bằng
Thẩm Thần Bằng mặc đồ thoải mái, ngay khi bước vào căn phòng này, anh đã nhìn thấy Đồng Hiểu ngồi ở bên cạnh Lâm, nhìn như gà con nép vào người khác
Đôi anh khẽ híp lại, anh làm như không có chuyện gì đi vào
“Anh Thẩm, ngồi đây đi.” Có người nhường chỗ ra, Thẩm Thần Bằng không chút khách sáo ngồi xuống, ngay đối diện Đồng Hiểu
Chương Lâm Vân rót cho Thẩm Thần Bằng ly rượu, cười nói: “Hôm nay là sinh nhật của tôi, anh Thẩm có thể đến là vinh hạnh của tôi
Tôi kính anh một ly, cảm ơn anh.” Thẩm Thần Bằng rất phóng khoáng nâng ly rượu lên, cụng ly với anh ta rồi uống cạn
Sau đó là tiếng a dua của mọi người: “Anh Thẩm quả nhiên là sảng khoái, chúng tôi cũng làm.”
Nam nam nữ nữ trong phòng VIP rối rít nâng ly rượu lên
Có người chú ý đến Đồng Hiểu, nói đùa: “Chị dâu, hôm nay là sinh nhật người đàn ông của chị, chúng tôi đều làm rồi, sao chị có thể không uống chứ?” Đồng Hiểu theo bản năng nhìn về phía Thẩm Thần Bằng, Thẩm Thần Bằng không hề nhìn cô, nhưng anh khẽ cau mày lại
“Đúng vậy, theo lý chị dâu nên cạn ly cùng chúng tôi chúc mừng sinh nhật anh Lâm.” Mặt Đồng Hiểu nóng đỏ lên: “Tôi không phải.” “Không phải cái gì, cạn ly đã rồi nói.” “Tôi không phải bạn gái anh ta.” Có người cười lớn ra tiếng: “Bây giờ không phải cũng không sao, qua đêm nay sẽ danh chính ngôn thuận rồi.” Cho dù Đồng Hiểu có ngốc thế nào cũng có thể nghe ra ý trêu chọc trong giọng nói của bọn họ, mặt cổ càng đỏ hơn
Chương Lâm Vân ở bên cạnh cô cười khanh khách, đứng lên: “Người anh em, cô gái nhà tôi da mặt mỏng, các cậu đừng đùa cô ấy nữa
Cậu xem cô ấy còn chưa uống rượu đã đỏ mặt rồi, uống ba ly còn mạng hay sao? Ba ly này tôi uống thay cô ấy.” Những người khác thầy Đồng Hiểu không biết đùa liền không muốn trêu cô nữa
“Bỏ đi, Lâm, cậu cũng đừng uống nữa, uống nhiều rồi buổi tối không làm được gì cả.” Mọi người lại cười ầm lên
Giọng nói mạnh mẽ của Thẩm Thần Bằng đột nhiên vang lên: “Như vậy không có thành ý gì cả, dù sao cũng phải cạn một ly chứ.” Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không một ai dám lên tiếng
Chương Lâm Vân cười nói với Thẩm Thần Bằng: “Anh Thẩm, anh đừng làm khó cô ấy nữa, thật sự ấy không thể uống.” Thẩm Thần Bằng nhướng mày, lạnh lùng nói: “Lâm, cậu không thể chiều phụ nữ như vậy được, sẽ chiều hư mất.” “Anh Thẩm, cô ấy thật sự không thể uống, tôi uống thay cô ấy được không?” “Cũng được,” Thẩm Thần Bằng nhấc cả két rượu ở bên cạnh lên bàn: “Cậu có tửu lượng tốt như vậy thể thì uống hết cả két này đi.” Tất cả mọi người đều hít một hơi, đây có lẽ là lần đầu tiên nhiều người thấy Thẩm Thần Bằng nghiêm túc, nhưng cũng không có ai động đến anh được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]