An Noãn đi đến trước mặt Thẩm Thần Bằng, mập mờ nói: “Em nghe nói hôm nay anh lại đưa cô Đồng đến câu lạc bộ, xem ra lần này là nghiêm túc rồi à?”
Thẩm Thần Bằng cau mày: “Xem ra tất cả người ở câu lạc bộ đều là mật thám của em, sau này qua đó ăn cơm phải cẩn thận.” “Xem anh nói kìa, em cũng chỉ quan tâm anh thôi mà.” Thẩm Thần Bằng hừ giọng: “An Noãn, có phải bây giờ em quá nhàn hạ không, cái gì Huy cũng làm hết, em không cần phiền lòng gì cả, không có chỗ dùng sức à? Thích quan tâm chuyện không liên quan đến mình à?” An Noãn thân mật khoác lấy cánh tay Thẩm Thần Bằng, cười nói: “Hình như tâm trạng anh không tốt lắm, anh cãi nhau với cô Đồng à?” Thẩm Thần Bằng dùng sức hất tay cô ra, lớn tiếng quát: “Anh và cô ta không có quan hệ! Đừng ở đây quấy rối nữa!” “Chậc chậc, xem anh tức giận chưa kia, nhất định là cãi nhau rồi
Anh, anh không thể bắt nạt cô Đổng đâu, em sợ cô trù Đinh Đinh nhà ta.” Thẩm Thần Bằng hung hăng trùng có một cái rồi đi thẳng lên tầng
An Noãn đuổi theo, kéo tay anh, nghiêm túc hỏi: “Cãi nhau thật đấy à, anh nói cho em biết rốt cuộc là vì chuyện gì?” Thẩm Thần Bằng dừng bước lại, hỏi: “An Noãn, có phải phụ nữ các em đều không có trái tim không? Đàn ông làm trâu làm ngựa cho các em, còn phải chịu cơn giận của các em?” An Noãn cười: “Câu này hình như nói ngược rồi.” Thẩm Thần Bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475147/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.