Đồng Hiểu mất kiên nhẫn nói: “Mẹ, con biết rồi”.
“Hiểu Hiểu, con đừng dùng câu này để tránh mẹ, con nói đi, có phải con vẫn chưa quên Hách Triết? Nó chết rồi, con phải nhanh chóng...” “Mẹ, con biết rồi, bây giờ con có việc, con gọi lại sau.” Cô sợ Chu Vũ Vi sẽ nói ra điều gì đó khiến cô không chịu nổi nữa, cố vội vàng tắt máy
Cô vẫn nằm ở trên giường, nhưng không buồn ngủ nữa
Lúc này ở nhà họ Thẩm, bầu không khí cũng rất khẩn trương
Thẩm Diệc Minh đạp bàn ăn, chỉ vào mặt Mạc Trọng Huy mà mắng: “Cậu khá lắm, không nói câu nào đã liên hệ với nhà trẻ, đứa bé mới hai tuổi rưỡi, sao cậu lại muốn nó đi nhà trẻ chịu khổ” Lông mày Mạc Trọng Huy nhíu lại, con rể như hắn bị mắng thành quen rồi, bây giờ mặt không đỏ, tim không đập nhanh, rất bình tĩnh
An Noãn nhếch miệng, buồn bực nói: “Bác hai, bác đừng mắng anh ấy, là cháu quyết đấy
Đinh Đinh con ở nhà sẽ bị mọi người làm hư mất, để nó đến trường học ít kỷ luật.” Đậu Nhã Quyên thấp giọng nói: “Đứa bé còn nhỏ như thế, sao biết khuôn phép thế nào? Đang tuổi ăn tuổi chơi, tự dưng đưa nó đến trường học, không phải là bóp chết tính cách của nó sao? Làm gì có ba mẹ nào tàn nhẫn như thế.” Tiết Ngọc Lan cũng nói: “Đúng vậy, An Noãn hồ đồ thì thôi đi, sao Huy cũng hổ đồ theo thế?” Thẩm Diệc Minh tức giận: “Cái thằng này lúc nào có thể nói ra ý kiến chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475126/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.