Mạc Trọng Huy không thể ngờ bình thường có bướng bỉnh như vậy mà ngày hôm nay có thể sửa giọng gọi mẹ mình một tiếng “mẹ”, trong lòng hắn vô cùng cảm động.
Sau ngày hôn lễ, Mạc Trọng Huy như bị điên, ở trong nhà dù có việc gì hay không đều gọi “vợ”, gần như treo chữ “vợ” trên miệng
Mọi người trong nhà cứ cười hắn, hắn lại vui hơn bao giờ hết
Thẩm Thần Bằng luôn mắng hắn: “Mạc Trọng Huy, cậu có thể đừng thể hiện tình cảm trước mặt người độc thân như chúng tôi được không? Rất kích thích người khác đấy.” Mạc Trọng Huy vỗ vai anh ta, nghiêm túc nói: “Nên tìm một cô gái tốt để yêu đương rồi kết hôn đi.” “Cút, từ lúc nào cậu lại lắm mồm vậy hả?” An Noãn nhảy ra, mắng Thẩm Thần Bằng: “Anh bảo ai cút đi? Trong cái nhà này lời nói của ai có trọng lượng hả?” “Được, vợ chồng hai người đồng lòng, anh không cãi lại được.” An Noãn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thần Bằng, nghiêm túc nói: “Anh, anh thực sự nên tìm một cô gái tốt để yêu rồi kết hôn đi, bác dầu không muốn tạo áp lực cho anh, nhưng thực ra bác rất lo lắng
Chuyện của Cổ Thu đã qua rồi, anh đừng nhớ đến cô ấy nữa, cuộc sống nên nhìn về phía trước.”
Thẩm Thần Bằng cúi đầu, không nói gì.
“Anh, có phải anh vẫn không thể quên được Cố Thu không?” Thẩm Thần Bằng thấp giọng nói: “Anh chỉ cảm thấy việc yêu đương quá mệt mỏi, anh một mình rất tốt.”
“Đó là bởi vì anh vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475123/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.