“Tại sao anh lại nghĩ là Đang mang, em cảm thấy là con gái.”
Mạc Trọng Huy ôm cô, cười nói: “Anh cảm thấy vẫn là con trai.” Lần này hắn mong là con trai, vì là con trai mới được mang họ Mạc
An Noãn tức tối: “Cho dù là con trai thì cũng mang họ Thẩm.” Mạc Trọng Huy nói: “Được được được, em nói thế nào thì sẽ như thế đó, tất cả nghe em hết.” Bây giờ hắn không dám nói nặng lời với cô dù chỉ là một chút
Hắn biết như vậy là sẽ chiều hư cô, nhưng hắn sẵn lòng, hắn có thể chiểu được
Có lúc ông cụ Thẩm cũng không nhìn nổi nữa: “Huy, cháu đừng chiều nó quá, cháu chiều nó đến mức chẳng biết sợ trời đất nữa rồi.” An Noãn tức giận hừ giọng: “Cháu cũng không muốn anh ấy cứ bám lấy cháu cả ngày, phiền chết đi được.” “Cháu xem, cháu xem, cái con bé này thật quá đáng.” Mạc Trọng Huy cười nói đỡ cho An Noãn: “Ông ngoại, người đang mang thai thường hơi khó tính, không sao cả, cháu hiểu mà.” “Cái con bé này không biết kiếp trước đã tích được phúc gì mà kiếp này lại may mắn gặp được cháu.” An Noãn không cho là vậy: “Cháu xui xẻo mới gặp phải anh ấy.” Lúc ở nhà Thẩm Diệc Minh cũng vô cùng chiều cô, y như Mạc Trọng Huy vậy
Thỉnh thoảng không phải đi làm, Đại boss sẽ đích thân nấu cho cô các món Giang Thành, bây giờ món Giang Thành đã trở thành món tủ của ông rồi
Nhìn thấy Mạc Trọng Huy đã lo liệu gần xong hôn lễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475122/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.