Chương trước
Chương sau
“Không, con không nghe, con chỉ muốn có Mạc Trọng Huy, có chết con cũng phải gả cho anh ấy

Ba không giúp con, con sẽ tự mình giành lấy

Ít ra vẫn còn Đường Tĩnh Vi đứng về phía con.”

Cung Chủ Nhi nói xong liền cúp máy

Cô ta lái xe đi lang thang xung quanh thành phố xa lạ này

Cô ta đã đến nơi này rất nhiều lần, gần đây là vì Mạc Trọng Huy mà đã định cư ở đây một thời gian dài, nhưng cô ta vẫn không thể tìm được cảm giác thuộc về mình

Cô ta không biết cô ta có chỗ nào không bằng An Noãn, cô ta trẻ hơn An Noãn, nhiều tiền hơn An Noãn, cái gì cũng hơn An Noãn, tại sao trong mắt Mạc Trọng Huy lại chỉ có một mình An Noãn? Cô ta càng nghĩ càng không phục, chỉ muốn đánh chết An Noän

Ca phẫu thuật của Đường Tĩnh Vi kéo dài hơn năm tiếng đồng hồ và rất thành công

Phẫu thuật xong bà ta được chuyển đến nằm ở phòng cao cấp dành cho cán bộ, Mạc Trọng Huy và An Noãn ở trong viện chăm sóc Đường Tĩnh Vi cả đêm

Mạc Trọng Huy định đưa An Noãn về nhà, nhưng An Noãn khăng khăng muốn ở lại

Tất cả những điều đó Đường Tĩnh Vi đều thấy cả

Đến giờ phút này bà ta có tiếp tục ngăn cấm, phản đối, hình như cũng chẳng còn tác dụng gì nữa

Điều duy nhất khiến bà ta buồn lòng chính là cảm thấy có lỗi với Cung Chủ Nhi

Bà ta biết tình yêu mà Cung Chủ Nhi dành cho con trai bà ta, cũng biết cô ta đã bỏ ra rất nhiều

Bà ta thực sự thích Cung Chủ Nhi từ tận đáy lòng, nhưng đáng tiếc là chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được

“An Noãn, cháu không cần phải ở lại chăm sóc bác nữa, cháu còn phải chăm sóc Đinh Đinh, thằng bé cần có người lớn ở cạnh.” An Noãn cười nói: “Không sao, các bác dâu cháu sẽ chăm sóc tốt cho Đinh Đinh, bác yên tâm.” Đường Tĩnh Vi khẽ nói: “Bây giờ cháu đối xử với bác tốt như vậy thực sự làm bác cảm thấy trước đây bác là một người mẹ chồng độc ác

Bác thực sự không biết tại sao trước đây lại đối xử với cháu như vậy, mà cháu vẫn cứ lương thiện như thế.” An Noãn hít sâu một hơi, khẽ nói: “Bác gái, những chuyện đã qua rồi hãy để nó qua đi, cháu cũng có chỗ chưa đúng

Bây giờ quan trọng nhất là sức khỏe của bác.” “Bác không để ý đến cái mạng này nữa, nhưng bác vẫn muốn tiếp tục sống để có thể nhìn thấy cháu trai nhiều hơn.” “Không có gì quan trọng hơn mạng sống cả, bác nhất định phải giữ gìn sức khỏe.” Đường Tỉnh Vi gật đầu, mỉm cười.

Trên đường đưa An Noãn về nhà, Mạc Trọng Huy dừng xe trước cổng Cục Dân chính

“Mạc Trọng Huy, anh làm gì thế?” Hắn nói rất nghiêm túc: “An Noãn, chúng ta tái hôn đi.” “Mạc Trọng Huy, anh có thôi đi không? Bây giờ là lúc để bàn chuyện này sao?” Mạc Trọng Huy mím môi, chán nản lái xe rời đi

Thẩm Diệc Minh sai người đưa Mạc Bạch Linh đến cơ quan, ông bớt thời gian gặp bà ta một lần

Mạc Bạch Linh nhìn thấy ông liền hung hăng trừng mắt, vẻ mặt tức giận

Thẩm Diệc Minh bình tĩnh, trầm giọng nói: “Nghe nói dạo gần đây bà sống không được tốt lắm.” Mạc Bạch Linh nghiến răng: “Nhờ ơn của ông nên tôi sống thảm hại chẳng ra sao cả, bây giờ thì ông hài lòng rồi chứ?” “Tôi không hiểu vì sao bà cứ khăng khăng không thích Noãn Noãn nhà tôi

Trong khi con bé nhà họ Cung đối xử với bà như vậy, cuối cùng người giúp bà vẫn là Noãn Noãn nhà tôi

Nó luôn lương thiện như vậy.” Vẻ mặt Mạc Bạch Linh có chút phức tạp

“Vì bà và Đường Tĩnh Vi mà tối nhất quyết phản đối Noãn Noãn và Mạc Trọng Huy ở bên nhau, nhưng con bé Noãn Noãn nhà tôi một khi đã nhận định là Huy rồi thì có lẽ cả đời này sẽ không bao giờ thay đổi

Tôi đã thử ngăn cấm nhưng làm thế nào cũng không thể ngăn nổi

Tôi không muốn tiếp tục nhìn thấy nó buồn khổ nữa, cho nên tôi quyết định để nó làm việc nó muốn

Nhìn thấy hai đứa lại có thể bên nhau như vậy, tôi nghĩ tôi nên làm cái gì đó để mối tình này sẽ luôn hạnh phúc như vậy.”

Ông muốn thế nào?” Mạc Bạch Linh căng thẳng.

“Yên tâm, tôi sẽ không làm hại bà sẽ không để chuyện tình cảm của chúng nó xảy ra thêm bất cứ vấn đề gì nữa.”

Mạc Bạch Linh châm biếm nói: “Đúng là một người ba tốt, thật làm người khác cảm động.”

“Có một việc tôi muốn nói với bà, đối với bà mà nói thì đó là một tin tốt

Thực ra chồng bà vẫn chưa chết, ông ta vẫn sống khỏe mạnh và đang ở trong tay tôi.” “Ông nói thật sao? Ông không lừa tôi chứ?” Mạc Bạch Linh kích động, Thẩm Diệc Minh nghiêm túc gật đầu: “Tôi không phải là kẻ giết người bừa bãi, cũng sẽ không vì chuyện cá nhân mà làm ra chuyện ngu ngốc như vậy được

Tôi có thể thả chồng bà ra, nhưng bà phải đồng ý với tôi một điều kiện.” “Điều kiện gì? Chỉ cần ông nói, tôi nhất định sẽ làm theo.” “Thực ra rất đơn giản, tôi sẽ sắp xếp cho bà và chồng bà ra nước ngoài, từ nay về sau hai người sẽ ở nước ngoài, không bao giờ được quay về Trung Quốc nữa, bà có thể làm được không?” “Có, tôi có thể làm được, chỉ cần ông trả lại chồng cho tôi thì cái gì tôi cũng có thể làm được.” Lần đầu tiên Mạc Bạc Linh có cái nhìn khác về người đàn ông này

“Tôi cũng chỉ là một người ba bình thường luôn mong con gái mình có thể hạnh phúc như những người ba khác

Nếu như An Noãn đã kiên quyết chọn con đường này thì tôi cũng chỉ có thể có gắng hết sức giúp nó nhổ bỏ những chông gai phía trước, hy vọng con đường của nó có thể thuận lợi hơn một chút.”

Trước khi ra nước ngoài, Mạc Bạch Linh đến bệnh viện một chuyến thăm Đường Tỉnh Vi

Hôm nay Mạc Trọng Huy và An Noãn không có ở phòng bệnh, chỉ có Cung Chủ Nhi ở đó

Cung Chủ Nhi nhìn thấy Mạc Bạch Linh, mặt liền biến sắc

Đường Tĩnh Vi nhìn thấy Mạc Bạch Linh thì rất vui mừng: “Bạch Linh, đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi, chị còn tưởng là em sẽ không đến thăm chị nữa.” Mạc Bạch Linh cười nói: “Chúng ta là người một nhà, chị nằm viện, làm sao em có thể không đến thăm chị được?” Cung Chủ Nhi đi đến trước mặt Mạc Bạch Linh, thấp giọng nói: “Cô Bạch Linh, cô có thể ra ngoài một chút được không, cháu muốn nói chuyện riêng với cô.” Mạc Bạch Linh cười lạnh: “Chủ Nhi, hay là cô đi ra ngoài đi, tôi muốn nói chuyện riêng với chị dâu tôi.” Cung Chủ Nhi cuống lên: “Cô Bạch Linh, cháu thật sự có chuyện quan trọng muốn nói với cô, chỉ tốn vài phút của cô thôi.” Mạc Bạch Linh xua tay: “Không cần đâu, tôi và cô không có gì để nói với nhau cả.” Đường Tỉnh Vĩnhìn thấy biểu hiện của hai người họ có chút kỳ lạ, bà ta liền nói: “Chủ Nhi, ngày mai cháu đến chăm bác nhé, bây giờ cũng khá muộn rồi.” “Bác gái, hôm nay cháu không muốn về khách sạn, cháu muốn ở lại đây với bác.” Đường Tĩnh Vi cười nói: “Chủ Nhi, không cần đâu, một lúc nữa Huy và An Noãn sẽ đưa Đinh Đinh đến, cháu ở đây không tiện cho lắm.” Cung Chủ Nhi lớn tiếng: “Bây giờ bác có con trai con dâu rồi nên không cần cháu nữa đúng không?” Mạc Bạch Linh cười lạnh: “Chậc chậc, Cung Chủ Nhi, sắp lộ bản tính ra rồi à?” Cung Chủ Nhi cố gắng khiến mình bình tĩnh lại: “Bác gái, cháu không làm phiền bác nữa, hôm khác cháu sẽ đến thăm bác.” Sau khi Cung Chủ Nhi rời đi, Đường Tĩnh Vi trách Mạc Bạch Linh: “Bạch Linh, ban nãy em làm sao thế? Tại sao lại đối xử với Chủ Nhị như vậy?”

“Tĩnh Vị, chị không biết đâu, Cung Chủ Nhi không phải là thứ tốt đẹp gì cả

Nó là một người phụ nữ trong ngoài bất nhất, rất có tâm cơ

Ban đầu vì để tiếp cận Huy, nó ra sức lấy lòng em, sau đó thấy Huy trở mặt với em, nó liền lật

mặt

Tối hôm đó nó đuổi em ra khỏi chung cư của nó khiến em phải lang thang đầu đường xó chợ

May mà An Noãn tốt bụng, nó bảo Huy giúp em

Chị cũng bị Cung Chủ Nhi lợi dụng rồi, nó đối xử tốt với chị hoàn toàn là vì muốn tiếp cận Huy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.