Ông than thở: “An Noãn, cháu có biết tiếc nuối lớn nhất đời này của bác là gì không?” An Noãn lắc đầu.
“Tiếc nuối lớn nhất của bác chính là trong thời gian mẹ cháu mang thai, bác không thể ở bên cạnh bà ấy, không được cùng bà ấy chào đón cháu ra đời, cũng không thể nhìn thấy cháu lớn lên, chứng kiến từng giây phút cháu trưởng thành
Làm cha mẹ, nếu có điều kiện ở bên con, từ từ nhìn con trưởng thành mới là chuyện hạnh phúc nhất
Bác không hi vọng có một ngày Đinh Đinh trưởng thành, cháu lại thấy hối hận.”
“Bác, cháu nhất định sẽ dành nhiều thời gian để ở cạnh Đinh Đinh.” Đêm hôm đó, họ đã nói chuyện với nhau rất nhiều, nhưng không ai nhắc gì đến chuyện của Mạc Trọng Huy cả
Hôm sau An Noãn vẫn đến công ty, cô giao lại dự án của tập đoàn Minh Huy cho Judy, rồi bàn giao một số công việc xuống cho cấp dưới, định cho mình nghỉ vài ngày để ở nhà chơi với con
Judy biết tâm tư của cô nên cười an ủi: “An Noãn, công ty có tôi rồi, cô cứ yên tâm đi
Con cô còn nhỏ, có nên dành nhiều thời gian cho nó.”
“Judy, vất vả cho cô rồi!”.
Judy cười: “Nhắc lại một lần nữa, tôi không chỉ làm việc cho cô, mà tôi còn đang làm cho chính mình”.
Hai ngày nay, công việc của Thẩm Diệc Minh đều ở Bắc Kinh nên thời gian ông được ở nhà rất nhiều, phần lớn thời gian ông đều ngồi chơi với cháu nhỏ
Cho dù là lúc thằng bé tỉnh hay ngủ, ông đều ôm nó trong tay, không nỡ đặt xuống
Biết làm thế này không tốt, nhưng ông thật sự không nỡ.
Mỗi lần Thẩm Thần Bằng ở nhà thấy được cảnh này là kiểu gì cũng sẽ ghen tị nói: “Lúc con còn nhỏ, ba có ôm con như thế này đâu.”
Ông cụ Thẩm cười: “Lúc cháu còn nhỏ là ông thường xuyên ôm cháu đấy, thế mà giờ có thấy cháu hiếu thảo với ông tỉ nào đâu.”
“Ông nội, ông nói lời này không đúng rồi nhé, sao cháu lại không hiểu thảo với ông được ạ? Chẳng phải hai, ba ngày cháu lại về thăm ông đấy thôi
Ông còn muốn như thế nào mới gọi là hiếu thảo nữa ạ?” Ông cụ Thẩm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cháu tìm một cô gái tốt rồi kết hôn, đây là chuyện là ông muốn nhìn thấy nhất bây giờ
Ông hi vọng trước khi ông đi có thể nhìn thấy cháu và Thẩm Thần Phong kết hôn, có thể nhìn thấy Noãn Noãn cùng...” Ông cụ Thẩm để ý có Thẩm Diệc Minh ở đây nên không nói nốt câu, nhưng ai cũng hiểu trong lòng ông cụ muốn nói gì
Trong cái nhà này, không ai hi vọng An Noãn và Mạc Trọng Huy quay về với nhau hơn ông cụ
Có lẽ ông cụ lớn tuổi rồi, thời gian cũng không còn nhiều nên ông cụ không có thời gian lại chờ An Noãn yêu đương rồi tái hôn
Mấy ngày nay Mạc Trọng Huy không tới, đứa trẻ mặc dù chưa biết biểu đạt tư tưởng của mình, nhưng đôi mắt nhỏ bé của nó luôn nhìn về phía cửa, làm cho mọi người phải đau lòng.
Trong lòng mọi người đều hiểu, nhưng không ai dám nói gì ở trước mặt Thẩm Diệc Minh, nhất là hai ngày nay ông đang nổi nóng
Trương Húc nhìn Mạc Trọng Huy mấy ngày nay vẫn luôn ở công ty thì cảm thấy hơi kỳ quái
Một hôm, cậu ta không kìm nén được nữa, bèn hỏi: “Ngài Mạc, mấy ngày nay anh đều không đến nhà họ Thẩm, anh không thấy nhớ con sao?”
Mạc Trọng Huy động tập tài liệu trước mắt, đứng dậy chậm rãi đi đến bên cửa sổ sát sàn
Hắn khẽ thở dài, nói: “Thẩm Diệc Minh đang ở nhà, ông ấy không cho phép tôi tới thăm con.” “Đúng là bạo chúa, sao ông ấy có thể như vậy chứ? Dù gì anh cũng là cha ruột của đứa trẻ, ông ấy có quyền gì mà làm như vậy.” Trương Húc nói với vẻ không phục
Mạc Trọng Huy tự giễu: “Không trách được ông ấy, là do tôi lúc đầu làm sai, chỉ là tôi không nghĩ trừng phạt lại lớn tới như thế? “Ngài Mạc, vậy phải làm sao bây giờ? Nếu ngài Thẩm Diệc Minh vẫn luôn không cho phép anh gặp con, chẳng lẽ anh vẫn thỏa hiệp.” “Không, tối nay tôi đang định đến nhà họ Thẩm một chuyển
Cùng lắm thì Thẩm Diệc Minh sẽ quất tối vài roi, ông ấy muốn đánh thì cứ đánh đi, nếu còn không được gặp con chắc tôi sắp điên rồi.” Hắn giả vờ rất nghiêm túc với công việc, nhưng có ai biết rằng hắn nhìn chằm chằm vào tài liệu, nhưng trước mắt lại hiện ra gương mặt ngây thơ của con trai hắn, nó vì không được uống sữa nên khóc ầm lên, chỉ cần nhét núm vú cao su vào miệng nó là nó lại lập tức cười khanh khách ngay
Trương Húc nhìn dáng vẻ đau khổ của hắn mà đột nhiên cảm thấy mình quá may mắn và tìm được một người vợ bình thường, có một cuộc hôn nhân bình thường, dù không yêu oanh liệt nhưng lại có quyết tâm ở bên nhau đến già
“Trương Húc, tôi thật sự rất hâm mộ cậu, tình yêu đối với cậu mà nói là một chuyện rất đơn giản
Tôi và An Noãn, mới đầu bỏ lỡ nhau, về sau hai gia đình của chúng tôi lại không hợp nhau, dường như ông trời đang tìm đủ mọi lý do để chia tách chúng tôi
Tôi không biết tương lại mình còn có lòng tin và sức lực đi tiếp nữa không.”
“Ngài Mạc...”
Chuông điện thoại di động của Mạc Trọng Huy đột nhiên vang lên, là Đường Tĩnh Vi gọi đến
Mạc Trọng Huy hơi do dự, nhưng vẫn nhấn nút nghe.
Điện thoại kết nối, giọng nói bên trong điện thoại lại không phải là Đường Tỉnh Vi mà là giọng nói lo lắng của Cung Chủ Nhi: “Anh Mạc, em là Cung Chủ Nhi
Mẹ của anh đột nhiên ngất xỉu, bây giờ đang ở trong bệnh viện, anh mau tới đây đi.”
Cúp điện thoại, Mạc Trọng Huy nhanh chóng chạy tới bệnh viện, bác sĩ vẫn còn đang tiến hành điều trị
Cung Chủ Nhi nhìn thấy hắn thì vội đi đến bên cạnh, lau nước mắt và nghẹn ngào nói: “Em đang đi trung tâm thương mại với bác gái, bác gái có lời qua tiếng lại với người bán hàng mấy câu, sau đó thì ngất đi
Em không biết chuyện gì xảy ra, em rất sợ hãi.” Bác sĩ tiến hành một loạt kiểm tra, rồi hỏi Mạc Trọng Huy
“Ngài Mạc, có phải mẹ của ngài thường xuyên bị đau thắt cơ tim không?” Mạc Trọng Huy giật mình
Cung Chủ Nhi lại trả lời thay: “Đúng vậy, gần đây bác gái vẫn luôn nói mình đau lòng, trong lòng buồn bực khó chịu
Em muốn đưa bác ra ngoài giải sầu một chút, không ngờ bác ấy lại bị ngất xỉu.” “Bệnh của bà Mạc là biểu hiện lâm sàng của bệnh ở động mạch vành, cần phải dùng thuốc lâu dài và không được để bà ấy bị kích thích
Nếu bệnh tình tăng thêm thì cần phải tiến thành phẫu thuật.” Mạc Trọng Huy làm thủ tục nhập viện cho Đường Tỉnh Vi, nhưng Đường Tỉnh Vi kiên trì không muốn nằm viện.
“Con trai, mẹ thật sự không cần nằm viện, từ khi ba con qua đời, mẹ thường xuyên bị đau đầu đến mức choáng váng, nghỉ ngơi một lúc là tốt thôi, không cần nằm viện đâu
Huống hồ gì mẹ mà nằm viện thì ai vào chăm sóc, con còn phải đi làm, mẹ không muốn liên lụy con.” Cung Chủ Nhi đứng ở bên cạnh, vội vàng nói: “Bác gái, bác còn có cháu mà, cháu có thể chăm sóc cho bác.” Đường Tĩnh Vi lắc đầu: “Chủ Nhi, sao bác có thể lại làm phiền cháu được, cháu thường xuyên đến nhà chơi với bác là bác đã rất cảm kích rồi.” Thở dài thật sâu, bà ta thản nhiên nói: “Bác hiểu rất rõ tính tình con trai mình, cho dù cháu có vì bác mà làm nhiều chuyện hơn nữa thì nó cũng sẽ không..
Cho nên, bác gái hi vọng cháu sau này đừng lãng phí thời gian nữa
Cháu còn trẻ, còn phải đi tiếp xúc với càng nhiều người, cháu sẽ tìm được tình yêu đích thực của mình
Cháu rất ưu tú, nhất định có thể tìm được người nguyện ý yêu thương, che chở cho cháu, Huy nhà bác không có cái phúc này.”
“Bác gái, bác nói cái gì đó, cháu ở bên bác không phải vì muốn được anh Mạc yêu, cháu rất thích anh ấy, nhưng cháu cũng biết thứ cảm tình này không thể miễn cưỡng
Cháu thật sự cảm thấy rất có duyên, rất hợp với bác nên mới thích ở bên cạnh bác đây ạ.”
Cung Chủ Nhi nói xong thì chuyển hướng sang Mạc Trọng Huy: “Anh Mạc, anh làm thủ tục nhập viện cho bác gái đi, em sẽ ở đây với bác.” Mạc Trọng Huy lạnh lùng trả lời: “Không cần, tôi sẽ sắp xếp điều dưỡng chăm sóc cho mẹ tôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]