An Noãn siết chặt hai tay lại.
“Mày có thể đi mách lẻo với Thẩm Diệc Minh, bảo Thẩm Diệc Minh bắt tạo lại, sinh mạng với tao mà nói đã không có bao nhiều ý nghĩa nữa
Mày cũng có thể đi tìm Huy mách lẻo, dù sao tao cũng đã bị nó đuổi ra khỏi nhà họ Mạc rồi
Tao đã chịu thua, chỉ là không biết mày có thể chịu thua được không, đứa con riêng của mày có thể chịu thua được không.”
An Noãn trở lại nhà họ Thẩm, Mạc Trọng Huy đang bế con vui vẻ với người nhà dưới tầng
Nhóc con đầy sức sống, thỉnh thoảng lại bị chọc cười thành tiếng
Khoảnh khắc đó, tự dưng trong lòng cô ngập tràn lửa giận
Cô chạy lại đoạt lấy con từ trong tay Mạc Trọng Huy, “Mạc Trọng Huy, anh còn không đi đi?”
Cũng không biết là động tác của An Noãn quá thô bạo, hay là cô nói quá lớn, đứa bé vừa vào trong lòng An Noãn đã khóc lên
Mạc Trọng Huy cũng lập tức sầm mặt xuống, “An Noãn, em nổi điên cái gì thế, em dọa đến con rồi.” “Mạc Trọng Huy, anh cút đi, cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa.”
Đậu Nhã Quyên trách cô, “NoAn Noãn, nói cái gì thế, sao cháu có thể nói chuyện với Huy như vậy hả?”
An Noãn ôm đứa bé chạy lên tầng.
“Con bé này!” Ông cụ Thẩm thở dài, có chút tự trách nói, “Đều tại chúng ta, tại chúng ta chiều hư nó rồi, tính tình càng ngày càng tệ
Đợi bác hai nó về, ông phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475077/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.