Mạc Trọng Huy nghiêm túc gật đầu.
Vì tránh không trực tiếp chạm mặt Thẩm Diệc Minh, Mạc Trọng Huy đi lên xe, đợi đến lúc Thẩm Diệc Minh rời đi
Nhưng đợi rất lâu, đợi mãi mà Thẩm Diệc Minh vẫn không lộ mặt.
Cho đến lúc trời tối, Thẩm Diệc Minh mới cùng lính cảnh vệ đi ra khỏi tòa nhà
Ông đã đi đến bến xe, nhưng đột nhiên tầm mắt nhìn về phía Mạc Trọng Huy, sau đó kiên định bước về phía chiếc Bentley của hắn.
Ông gõ cửa kính xe, Mạc Trọng Huy đành phải bước từ trên xe xuống
“Tôi tin chắc người nhà tôi đã nói tin tức cho cậu biết, nếu đã biết mẹ con nó bình an rồi thì cậu đi đi.” “Cháu muốn gặp An Noãn một lần.” Giọng hắn vô cùng kiên định
Thẩm Diệc Minh cười lạnh, “Cậu luôn miệng bảo tôi cho cậu cơ hội, là cho cậu có cơ hội làm tổn thương nó nữa à? Bây giờ An Noãn không phải chỉ một mình, tôi sẽ càng không cho người nhà họ Mạc các cậu đến gần mẹ con bọn nó
Tôi đã bố trí xong cả rồi, trừ người nhà họ Thẩm ra, bất kì ai cũng không có cơ hội tiếp xúc với NoAn Noãn và đứa bé, cho nên cậu đi đi
Một người đàn ông, có thời gian thì đi làm nhiều chuyện có ý nghĩa hơn
Có bản lĩnh thì khiến mình trở nên mạnh mẽ, một người đàn ông không thể bảo vệ người phụ nữ và con của mình, uổng công là đàn ông.”
“Vậy bác thì sao?” Mạc Trọng Huy cãi lại, “Bác là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475067/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.