An Noãn cười lắc đầu, cô nhìn sang bên cạnh nhưng không thấy đứa bé đâu.
Thẩm Diệc Minh nhìn thấu tâm tư của cô, cười nói: “Vì sinh non hai tháng nên đưa bé được đặt trong lồng ấp để quan sát, có điều bác sĩ nói đứa bé rất khỏe mạnh, được ba cán mốt
Thằng bé rất giống cháu, y như đúc từ một khuôn ra.”
Nghe thấy Thẩm Diệc Minh nói như vậy, An Noãn cau mày lại
“Sao lại cau mày?” “Cháu không hy vọng con trai giống cháu.”
Thẩm Diệc Minh giơ tay lên khẽ xoa đầu cô, cười nói: “Con bé ngốc này, giống cháu mới đẹp, mắt to
Gen đàn ông của nhà họ Thẩm chúng ta quá mạnh, sinh ra toàn con trai.”
An Noãn bĩu môi, “Cháu sinh con trai, có phải là bác không vui không?”
Thẩm Diệc Minh: “Sao có thể chứ, chỉ cần là con của cháu, con trai hay con gái bác đểu thương cả.” “Bác hai, chỉ có mình bác ở đây ạ?”
An Noãn thấy trong phòng bệnh lớn chỉ có một mình Thẩm Diệc Minh, trong lòng không tránh khỏi cảm thấy hơi thất vọng.
Thẩm Diệc Minh cười, “Ông, bác cả bác ba, các bác gái của cháu đều ở chỗ đứa bé.” “Xem ra sau này nó sẽ được cưng chiều hơn cháu rồi.”
Thẩm Diệc Minh cười, “Cái này thì đúng thật, có điều ở trong lòng bác, cháu vĩnh viễn đều đứng ở vị trí thứ nhất.” An Noãn mím môi, “Bác, lời này bác chỉ nên nói ở trước mặt cháu là được rồi.” Mạc Trọng Huy đợi ở bên ngoài tòa nhà cả đêm, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475066/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.