Hắn vội vàng đi đến, hưng phấn không biết nên nói cái gì. “Sao em lại đến đây? Bụng to rồi, sau này có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho anh, anh đi tìm em, em đừng có chạy lung tung.” “Mạc Trọng Huy, anh đừng động vào tôi!” An Noãn lạnh lùng nói, đẩy hắn ra, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, giọng cũng rất nghiêm túc.
“Mạc Trọng Huy, mẹ anh và cô anh đến phòng làm việc của tôi làm loạn lên, làm nhục tôi thì cũng thôi đi, còn nguyền rủa con tôi, động tay động chân với tôi. Hôm nay nếu như không phải là Lâm Dịch Xuyên chạy đến kịp thời, tôi không biết còn có thể giữ được đứa bé trong bụng không.”
Mạc Trọng Huy giật mình. “Hôm nay tôi đến là muốn cảnh cáo anh, mong anh quản cho tốt hai người phụ nữ của nhà họ Mạc. Nếu như anh không quản nổi, vậy tôi sẽ nhờ bác hai tôi giúp đỡ. Con giun xéo lắm cũng quằn, tôi sẽ không để bọn họ bắt nạt tôi nữa. Đừng quên chú anh vẫn còn ở trong tù, bác hai tôi có thể khiến ông ta biến mất, cũng có thể khiến ông ta muốn sống không được muốn chết cũng không xong.” Mạc Trọng Huy ôm lấy vai cô, căng thẳng kiểm tra bụng cô, “Em không sao chứ?” An Noãn đẩy hắn ra, “Không sao, Lâm Dịch Xuyên chạy đến kịp thời.” Mạc Trọng Huy khẽ nhướng mày lên, “Lâm Dịch Xuyên?” “Hôm nay tôi đến chủ yếu là nói với anh cái này, mong anh cân nhắc tử tế. Tôi không hy vọng bi kịch của nhà họ Mạc lại xảy ra lần nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475043/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.