Cuối cùng, Mạc Bạch Linh vào ở trong căn hộ của Cung Chủ Nhi ở Bắc Kinh. Căn hộ ở trong một chung cư cao cấp, được bài trí xa hoa. Nhà họ Cung này đúng là rất giàu có, một căn phòng đẹp như thế này mà lại bỏ không.
“Cô à, dù sao cháu cũng không ở trong căn hộ này, cô muốn ở đây bao lâu cũng được ạ.” Mạc Bạch Linh lúng túng, “Sao mà thể được!” “Chúng ta đều thân quen với nhau, cô tuyệt đối đừng khách sáo với cháu như vậy.”
Mạc Bạch Linh nắm chặt tay của Cung Chủ Nhi, “Chủ Nhi, cháu yên tâm đi, Huy đối xử với cô như vậy chỉ là nhất thời thôi, chắc chắn là do con kia nói cái gì đó ở trước mặt nó. Chờ Huy tỉnh táo lại, cổ nhất định sẽ dốc hết sức tác hợp cho cháu và nó. Cô cảm thấy hai đứa mới thật sự là môn đăng hộ đối, xứng đôi vừa lứa.”
“Cô Bạch Linh cứ nói đùa, hình như anh Mạc không để ý đến cháu đâu ạ.”. Mạc Bạch Linh khẽ thở dài, “Nó không chỉ không để ý đến cháu đâu, căn bản là ngoài con bé kia ra thì nó chẳng nhìn thấy ai cả, nhưng mà cháu yên tâm đi, Huy và con bé kia sẽ không bao giờ đến được với nhau đâu. Di nguyện cuối cùng trước khi chết của ba Huy chính là muốn chúng nó phải chia tay. Mặc dù Huy đối xử với cô không tốt, nhưng nó đúng là một đứa con rất hiếu thuận. Cho nên, cháu cứ nghe cô, cháu vẫn còn có hi vọng.”
***
Từ khi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475039/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.