Đường Tĩnh Vi thở dài, lấy tay vỗ vỗ trán, bà nói, “Huy cứ nhất quyết phải là An Noãn, sao có thể sinh con cùng người phụ nữ khác chứ?”
“Sao lại không được, nó yêu An Noãn như vậy, không phải cũng vì chị mà chia tay với con đó sao, điều đó chứng tỏ địa vị của chị trong mắt nó rất cao. Chờ thời cơ chín muồi, chị thúc giục nó tìm bạn gái, sinh con, còn không phải là chuyện thuận theo tự nhiên à?”
Đường Tĩnh Vi lắc đầu, cho dù Mạc Bạch Linh nói gì thì bà vẫn lo lắng.
Sau khi An Noãn tỉnh lại, Thẩm Thần Bằng đưa cô về nước, trợ lý Trường thì giúp đỡ đưa di thể An Minh Hồng về. Tỉnh lại sau giấc ngủ dài, An Noãn bình tĩnh lạ thường, không khóc đến tan nát cõi lòng nữa, cũng không kêu gào gọi tên ông nữa. Cô chỉ nằm yên nghỉ ngơi, chỉ có nước mắt vẫn lặng lẽ chảy xuống. Thẩm Thần Bằng ngồi cạnh cô, hai tay nắm chặt lấy tay cô, anh ta nhẹ nhàng an ủi, “An Noãn, nếu muốn khóc thì cứ khóc đi, khóc thành tiếng sẽ dễ chịu hơn một chút.” Nước mắt An Noãn vẫn yên lặng chảy xuống, cô ôm chặt Thẩm Thần Bằng, cảm nhận sự ấm áp từ người anh ta. “Anh không biết đâu. Trước kia có một thời gian em rất ngang bướng, luôn cố ý đối nghịch với ba em. Tính tình ông rất tốt, vẫn luôn chiều theo ý em, khi bị em làm cho tức giận quá thì ông lại chạy đến mộ mẹ em. Em cũng không biết vì sao ông thương em như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475010/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.