Thẩm Cầm Phong không biết tại sao bọn họ lại mâu thuẫn đến mức này, trong lòng anh ta nén thở dài.
An Noãn đến Mỹ đã có xe chờ sẵn ở sân bay, đưa thẳng bọn họ đến bệnh viện. An Noãn không biết làm thế nào mà cô đến được bệnh viện, hai chân cô như nhũn ra, gượng mấy lần cũng không đứng dậy nổi. Nhìn thấy Thẩm Cẩm Phong đã nhiều năm không gặp, cô cũng không kịp chào hỏi gì mà vội thay đồ rồi đi thẳng vào phòng chăm sóc đặc biệt. Người thân thuộc nhất với cô bây giờ đang nằm trên giường bệnh, trên người cắm đẩy dây dợ, hô hấp yếu ớt. An Noãn quỳ gối khóc trước giường, ôm chặt lấy cánh tay lạnh buốt của ông, giọng khàn khàn gọi: “Ba ơi!” Đã bao lâu rồi cô không gọi một tiếng bà nên tiếng gọi không còn lưu loát nữa.
“Con xin lỗi, con không xứng làm con gái ba. Bao nhiêu năm nay ba vẫn còn sống mà con lại không biết gì.”
“Cảm ơn ba bao nhiêu năm qua vẫn luôn yêu thương con, ba vĩnh viễn là ba của con, con yêu ba nhất!”
An Noãn khóc không thành tiếng. “Con xin lỗi, trước kia con luôn sống tùy hứng. Nhìn thấy người khác có mẹ, con liền đòi mẹ, lúc đó ba đã không biết phải nói thế nào, áy náy nhìn con không nói nên lời. Lúc trước ba bận như vậy mà con vẫn càu nhàu ba không dành thời gian cho con, ba đi làm vất vả về nhà con còn đòi ba chơi với con. Trước kia, ba phản đối con yêu Mạc Trọng Huy, nhưng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475008/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.