An Noãn vòng tay ôm chặt lấy eo Thẩm Diệc Minh, vùi mặt vào ngực ông, vào giờ phút này cô cần vòng tay ấm áp này biết bao.
“Noãn Noãn, có bác ở đây, cháu muốn cái gì, bác cũng sẽ cho cháu.” An Noãn nghẹn ngào nói: “Cháu không muốn cái gì cả, cháu chỉ muốn Mạc Trọng Huy trở lại bên cạnh cháu. Anh ấy không có ở đây cháu sợ lắm, cháu sợ anh ấy không cần cháu nữa, sợ anh ấy không cần đứa bé. Bác, cháu sợ lắm!”.
Thẩm Diệc Minh nhẹ nhàng xoa đầu cô, dịu giọng nói: “Noãn Noãn, cháu yên tâm, nếu như Mạc Trọng Huy dám có một chút do dự, bác cũng sẽ nghĩ cách khiến nó quay đầu lại. Tin tưởng bác, bác có thể cho cháu tất cả những gì cháu muốn.”
An Noãn lại chui vào lòng ông, “Bác hai, cảm ơn sự ấm áp bác mang lại cho cháu, cho dù tương lai như thế nào, có bác ở bên cạnh cháu, cháu đã rất hạnh phúc rồi.” An Noãn bộc lộ chân tình khiến Thẩm Diệc Minh cảm động mắt đỏ hoe, ông cười nói, “Noãn Noãn, lời này nên nói ngược lại, bác hai có cháu rất hạnh phúc.”
Tiết Ngọc Lan mở cửa đi vào, thấy hai cha con bọn họ đang tình cảm ôm nhau, giây phút đó, trong lòng bà không phải hâm mộ, không phải căm ghét, mà là đau lòng. Bà đau lòng cho bọn họ, đau lòng cho An Noãn.
Thấy cô và Huy càng ngày càng tốt, bây giờ lại xảy ra chuyện này. Cho dù Huy không bỏ lại mẹ con bọn họ, trở lại bên cạnh bọn họ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474995/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.