Ông cụ Thẩm mới vừa nói xong, Thẩm Diệc Minh đã xông vào phòng bệnh, ông phong trần mệt mỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Bác hai.” An Noãn nghẹn ngào gọi ông, giây phút nhìn thấy Thẩm Diệc Minh, trong lòng cô vô cùng tủi thân. Tiếng bác hai kia khiến trái tim ống mềm ra, ông chạy đến bên giường bệnh, ôm An Noãn vào trong lòng.
“Bác hai, cuối cùng bác cũng về rồi, cháu sợ lắm.” An Noãn ôm chặt eo ông. Thẩm Diệc Minh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, đau lòng dỗ, “Cháu gái, không sợ, có bác ở đây, chuyện gì cũng có thể giải quyết.” “Bác, trong lòng cháu khó chịu lắm, cháu sợ Mạc Trọng Huy không để ý đến cháu nữa. Nếu như anh ấy không cần cháu nữa, cháu và con nên làm thế nào đây?”
Mắt Thẩm Diệc Minh tối lại, ông nhẹ giọng dỗ cô, “Sẽ không đâu, Huy không phải là người như vậy, bác tin tưởng nó.”
“Cháu muốn gặp anh ấy, bác đưa cháu đi gặp anh ấy được không?”
Thẩm Diệc Minh khẽ thở dài một cái, dỗ dành, “Noãn Noãn, nhà họ Mạc lại xảy ra chuyện như vậy, trong nhà nhất định rất loạn, bây giờ cháu đi qua đó, làm sao bác có thể yên tâm được? Đợi tang lễ của Mạc Bình Sơn kết thúc, mọi chuyện lặng lại rồi, cháu hãy đi thăm mẹ chồng cháu.”
“Không, bây giờ nhất định Mạc Trọng Huy rất khổ sở, cháu phải ở bên cạnh anh ấy.”
Thẩm Diệc Minh không vui cau mày lại, thấp giọng nói: “Noãn Noãn, bây giờ cháu có thai rồi, không thể tùy hứng như vậy nữa. Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474993/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.