Sau khi Mạc Trọng Huy rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người là Mạc Bình Sơn và Mạc Bạch Linh.
Mạc Bạch Linh quan sát khắp phòng một vòng, mắt đỏ lên nói: “Anh hai, anh ở trong hoàn cảnh thoải mái, có người chuyên môn chăm sóc thế này, cũng không biết chồng em, có phải anh ấy cũng có điều kiện tốt thế này không. Từ ngày anh ấy bị bắt, em vẫn chưa được gặp anh ấy lần nào cả.”
Mạc Bình Sơn không lên tiếng, Chu Văn Quang và ông ta khác nhau. Chu Văn Quang đã bị định tội rồi, tội danh còn không nhỏ, đương nhiên sẽ không may mắn được như ông ta.
“Bạch Linh, hôm nay chúng ta không nhắc đến chuyện đau lòng nữa. Anh muốn gặp em, chủ yếu là muốn hỏi thăm tình hình của anh cả. Tĩnh Vi và Huy đều không muốn nói thật với anh, em là người thẳng thắn, từ trước đến nay không nói dối, em có thể nói cho anh biết anh cả thế nào rồi không?”
Ánh mắt Mạc Bạch Linh có chút mất hồn, bà ta cúi đầu khẽ trả lời, “Anh cả rất ổn.”
Bà ta không phải là một người giỏi nói dối, ánh mắt giọng nói cùng với lời nói đơn giản của bà ta đã hoàn toàn bán đúng bà ta rồi.
Sắc mặt Mạc Bình Sơn sa sầm lại, nghiêm nghị nói: “Bạch Linh, chẳng lẽ ngay cả em cũng không nói thật với anh sao?” Mạc Bạch Linh cắn môi, dáng vẻ bất chấp, nghiêm túc hỏi: “Anh thật sự muốn nghe em nói thật à?” Mạc Bình Sơn nắm chặt tay bà ta, trầm giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474991/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.