Đường Tĩnh Vi gật đầu, “Mấy ngày nữa tôi lại tới thăm ông, tôi sẽ làm mấy món ăn tới, để ông được nếm mùi vị quen thuộc.”
Mạc Bình Sơn cười và nói, “Lúc nào dẫn Bạch Linh tới gặp tôi, tôi muốn được gặp nó.” “Được, tôi trở về sẽ nói với nó, để mấy ngày tới nó dành thời gian ghé thăm ông.”
Mạc Bình Sơn mím môi, không nói thêm gì nữa.
Trên đường trở về, tâm tình của Đường Tĩnh Vi khá tốt, bà luôn miệng nói: “Huy, con xem trạng thái của bà con có phải khá tốt không, sắc mặt cũng không tệ lắm, không giống như đang bị giam mà giống như đang nghỉ phép hơn.” “Đúng vậy ạ, Thẩm Diệc Minh cũng không muốn giam ba, nhưng ngoài mặt thì không thể làm như vậy.”
Đường Tĩnh Vi khẽ thở dài, “Con nhớ thay mẹ nói tiếng cảm ơn với Noãn Noãn nhé. Mẹ biết Thẩm Diệc Minh có thể hào phóng như thế nhất định là có công lao của Noãn Noãn. Mấy ngày gần đây mẹ vẫn luôn suy nghĩ, con bé đó đúng là rất hiền lành, chúng ta không thể trách con bé vì chuyện bác cả của con chết được, con bé vô tội mà, nó cũng có làm gì đâu.”
Mạc Trọng Huy cười và nói: “Mẹ, mẹ có thể nghĩ như vậy thật tốt. Ở chung lâu ngày với Noãn Noãn, mẹ sẽ càng phát hiện cô ấy có những phẩm chất tốt đẹp hơn.”
Đường Tỉnh Vinguýt hắn, “Các con rất ít về nhà, mẹ lấy đâu ra thời gian ở chung với con bé hả? Huy, sau này có rảnh nhớ đưa Noãn Noãn về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474990/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.