An Noãn rất kiên quyết nói: “Tóm lại cháu sẽ không để ông ở nhà một mình, cháu và Mạc Trọng Huy hẹn hò ở đây cũng được.”
Nhìn thấy Mạc Trọng Huy đã rửa xong bát đĩa từ trong bếp đi ra, An Noãn cố ý nói: “Mà chắc gì người ta có thời gian đi với cháu, có người đang bận rất nhiều việc quan trọng mà.” Ông cụ Thẩm nín cười. Mạc Trọng Huy cau mày, sao hắn lại quên cô gái này là một người thù dai nhớ lâu chứ?
Hắn cố ý trêu cô, đi qua nhẹ nhàng vỗ đầu cô, “Anh về công ty trước, buổi tối về ăn cơm với em.” An Noãn bĩu môi, dùng ánh mắt tủi thân nhìn chằm chằm vào Mạc Trọng Huy.
Ông cụ Thẩm đứng lên, không nhịn được nói: “Được rồi Huy, đừng trêu con bé nữa, nếu không nó khóc đấy. Hai đứa cứ hẹn hò trong nhà đi, ông tránh trong phòng không ra là được.” Ông cụ Thẩm rất biết điều đi đến phòng ngủ của mình để cho bọn họ có không gian riêng. An Noãn cũng muốn đùa một lần nên nghiêm túc nói: “Anh đến công ty đi, công việc quan trọng mà, em vào với ông.”
An Noãn vừa đi một bước, cổ tay đã bị nắm chặt. Mạc Trọng Huy kéo cô vào lòng rồi bế bổng cố lên. An Noãn e thẹn mắng: “Mạc Trọng Huy, giữa ban ngày anh không đi làm mà muốn làm gì?” Hắn cười, “Biết rõ còn cổ hỏi.”
Hắn bế cô lên lầu, cô cũng không làm kiêu nữa mà lấy cánh tay mảnh khảnh của mình ôm chặt cổ hắn.
Khi tất cả trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474988/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.