Mạc Trọng Huy nhếch miệng tức giận nói: “Với sự nghiệp nhỏ bé của cậu, chẳng trách chẳng có cô nào thèm.”
Thẩm Thần Bằng bực lên quát lại, “Mạc Trọng Huy, cậu đừng quá đáng, tốt xấu gì tôi cũng là anh vợ của cậu đó, đừng cho là giờ chúng ta có dự án đang hợp tác mà tôi phải nhường, ở đâu ra kiểu chuyên đâm chọc vào chỗ đau như thể chứ? Cậu đừng quên bên nhà tôi có phong tục, ngày con gái cưới chồng sẽ được anh trai ôm vào xe hoa đấy.”
Mạc Trọng Huy hững hờ nói, “An Noãn đầu chỉ có mình cậu là anh trai, nếu tính ra cậu cũng chẳng phải lớn nhất, cũng chẳng phải nhỏ nhất.” Thẩm Thần Bằng tức lộn ruột. Trợ lý Trường tiến tới nhắc nhở Mạc Trọng Huy đã đến thời gian họp. Mạc Trọng Huy đi cùng Thẩm Thần Bằng tới phòng họp. Thẩm Thần Bằng đột nhiên khoác một tay lên bả vai hắn rồi nói với giọng nghiêm túc, “Họp xong về qua nhà đi, An Noãn rất nhớ cậu, con bé này hôm nay không ra ngoài nhưng lại trang điểm, cậu suy nghĩ cho kì lí do đi. An Noãn thật ra rất đáng thương, gần đây đúng là nằm không cũng trúng đạn, vô duyên vô cớ bị người ta bắt cóc, bị dọa gần chết. Giờ bác cả của cậu có chuyện, con bé đã rất khó chịu rồi. Nếu cậu vì điều này mà xa lánh An Noãn, chà chà, cô em gái đáng thương của tôi, đột nhiên tôi hơi nhớ Lâm Dịch Xuyên rồi đấy, tên đó rất quan tâm chăm sóc em gái tôi.” Mạc Trọng Huy híp mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474987/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.