Cô đau lòng cho Mạc Trọng Huy, muốn chia sẻ với hắn, nhưng lại không thể giúp được điều gì.
Mạc Trọng Huy xử lý xong hết hậu sự, lúc quay trở lại nhà đã là rạng sáng. Phòng khách vẫn còn sáng đèn, An Noãn ngủ ngay trên ghế sofa. Dưới ánh đèn mờ, mặt của cô có vẻ hơi tái nhợt. Mấy hôm nay Mạc Trọng Huy quá bận nên không có thời gian chăm sóc cô, hắn biết An Noãn ở trong nhà này phải chịu quá nhiều nhục nhã và chèn ép, thế nhưng cô không hề phàn nàn nửa câu, vẫn luôn yên lặng ở bên cạnh hắn.
Giây phút này, trong lòng hắn thấy nhói đau. Hắn đi đến bế An Noãn lên, cô nhóc này bỗng nhiên ôm lấy cổ hắn, mặt chôn sâu vào hõm cổ hắn.
“Chồng à, cuối cùng anh cũng về rồi.” Lần đầu tiên nghe An Noãn gọi hắn là chồng, nghe êm tai như tiếng trời cao vậy.
Bể An Noãn về phòng, hắn nhẹ nhàng đặt cô lên giường, nhưng cô vẫn ôm chặt cổ hắn không chịu buông tay.
Hắn nhẹ nhàng nói, “Ngoan nào, anh đi tắm đã, sẽ vào ngủ cùng em nhanh thôi.” An Noãn vẫn chưa chịu buông tay, cứ như vừa thả tay xuống thì hắn sẽ biến mất vậy. Không còn cách nào, Mạc Trọng Huy vuốt tóc cô, dịu dàng dỗ dành, “Ngoan, hôm nay anh bận ở bên ngoài cả ngày, cả người rất bẩn, anh sẽ tắm nhanh thôi rồi vào ngủ với em.” Lúc này An Noãn mới yên tâm thả lỏng tay. Nhìn theo bóng lưng hắn đi vào buồng tắm, giây phút này trong hốc mắt cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474982/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.