Mạc Trọng Huy nhíu chặt lông mày, cao giọng nói, “Bác cả mất không liên quan đến An Noãn.”
Mạc Bạch Linh cười lạnh, “Lúc nào rồi mà mày còn nói đỡ cho con bé đó, bác cả của mày có chết cũng không nhắm mắt. Đứa con gái này hại nhà họ Mạc chúng ta đã đủ thảm rồi, hiện giờ còn muốn thể nào nữa?” “Xin cô hãy bình tĩnh một chút.”
“Mày bảo tao làm sao mà bình tĩnh được?” Mạc Bạch Linh gào lên, “Nằm ở chỗ này chính là anh cả của tao, anh ấy bị Thẩm Diệc Minh ép phải chết, mày bảo tao làm sao mà bình tĩnh đối mặt với con gái của Thẩm Diệc Minh hả? Chống của tao bị giam cả đời, ba mày thì ngồi tù, bác cả tự sát, tất cả những điều này đều do An Noãn, nó chính là sao chổi!”. An Noãn khẽ mấp máy môi, muốn giải thích, nhưng phát hiện mình nói không ra lời. Mạc Trọng Huy đứng bên cạnh, từ đầu đến cuối đều nắm chặt tay cô, điều đó chính là niềm an ủi lớn nhất của An Noãn lúc này. An Noãn không quan tâm người khác nhìn cô thế nào, chỉ cần Mạc Trọng Huy vẫn yêu cô là đủ.
Trong những ngày tiếp đó, Mạc Trọng Huy luôn bận bịu lo liệu tang lễ, An Noãn vẫn luôn ở nhà họ Mạc và âm thầm ủng hộ bên cạnh.
Mạc Bạch Linh vẫn nhìn cô bằng ánh mắt khó chịu, gần như ngày nào cũng mắng chửi An Noãn.
An Noãn không trách Mạc Bạch Linh, cô có thể hiểu tâm tình bà ta lúc này.
Do những chuyện mà Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474981/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.