“Bác nói đi ạ.”
Thẩm Diệc Minh day trán, thấp giọng nói: “Liên quan đến Thần Bằng, bác có quá nhiều áy náy với nó, từ nay về sau cũng sẽ hết sức bù đắp. Bên cạnh Thần Bằng có rất nhiều bạn, nhưng bác tín nhiệm cháu nhất. Bác cũng biết gần đây nó đang cố gắng phấn đấu cho sự nghiệp, bác sẽ toàn lực ủng hộ nó, bác cũng hy vọng cháu có thể giúp nó. Đứa bé này rất thông minh, rất có tiềm lực, chỉ là trước đây quá ham chơi, ăn chơi đàng điếm với lũ bạn xấu, lãng phí quá nhiều thời gian quý giá. Bây giờ tỉnh táo vẫn còn kịp, bác thấy hạng mục gần đây nó hợp tác với cháu rất được.”
Mạc Trọng Huy cười nói, “Thật ra Thần Bằng luôn rất cố gắng, ở sự nghiệp cậu ấy cũng giành được thành tựu không nhỏ, là bác yêu cầu cậu ấy quá cao. Có điều bây giờ cậu ấy cố gắng như vậy, cháu tin tưởng cậu ấy sẽ càng ngày càng thành công. Cháu cũng sẽ gắng hết sức mình giúp đỡ cậu ấy, cùng cậu ấy tiến bộ.”
“Trước đây nó lựa chọn kinh doanh, bác luôn phản đối, bác muốn nó đi theo con đường chính trị giống bác. Bây giờ thì bác đã nghĩ thông suốt rồi, cũng hối hận rồi, con đường này bác đi quá cực khổ, không thích hợp với Thần Bằng. Bây giờ bác chỉ hy vọng nó sống cuộc sống thật đơn giản, có thành tựu ở lĩnh vực của mình.” “Cậu ấy nhất định sẽ không khiến bác thất vọng đâu.” Thẩm Diệc Minh khẽ mỉm cười, “Chỉ mong như vậy.” Hai người lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474975/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.