Ông cụ Thẩm âm thầm thở dài, nắm chặt tay An Noãn, trầm giọng nói: “Bình thường Diệc Minh cũng bận, để nó chuyên tâm làm việc của mình đi, có Noãn Noãn ở bên ba là được rồi.”
Ông cụ xuất viện, vốn dĩ muốn làm một bữa cơm đoàn viên, nhưng ba bác của An Noãn đều bận không về, mà sau đó Thẩm Thần Bằng và Thẩm Thần Phong lại về nhà. Lúc đối mặt với bọn họ, An Noãn có chút lúng túng, nhất là Thẩm Thần Bằng, thậm chí cổ còn không dám nhìn anh ta lâu.
Hai người vừa về đến nhà đã bị mẹ mình kéo về phòng dạy bảo một trận. Ông cụ đã ra lệnh, hai bác gái cũng bắt đầu sốt ruột rồi. Tiết Ngọc Lan nắm chặt tay Thẩm Thần Bằng, vẻ mặt phức tạp hỏi: “Con trai, con nói thật cho mẹ biết, con còn định kết hôn không?” Thẩm Thần Bằng cười trả lời: “Không ạ, kết hôn thật sự không có ý nghĩa, lại còn bị ràng buộc, như bây giờ thật tốt. Con có thể quen các cô gái khác nhau, ở bên các cô gái khác nhau, thật mới mẻ. Con không muốn cả đời chỉ đối mặt với một người, con không làm được.”
Tiết Ngọc Lan cau mày lại, “Thần Bằng, con nhất định đừng nghĩ như vậy. Hôm nay ông nội đã nói rồi, ông bảo mấy đứa mau chóng lập gia đình đi đây.”
Thẩm Thần Bằng cười tự giễu, tầm mắt trở nên mờ ảo, hờ hững nói, “Người con gái con muốn kết hôn đã là cô dâu của người khác rồi, con còn có thể kết hôn với ai được?”
Tiết Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474941/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.