“Ba xin lỗi, Thần Bằng.”
Ba chữ kia thật sự làm anh ta kinh hãi, Thẩm Diệc Minh cao cao tại thượng lại xin lỗi anh ta, đời này anh ta chưa từng nghĩ đến. Hít sâu một hơi, anh ta thản nhiên nói, “Ông đi đi, tạm thời mẹ tôi không muốn nhìn thấy ông.”
Đêm đó, Thẩm Diệc Minh không ở nhà mà đi đến cơ quan. Nhất thời, dường như ông đã trở thành tội nhân của nhà họ Thẩm, Tiết Ngọc Lan và Thẩm Thần Bằng hận ông, An Noãn không để ý đến ông nữa, ánh mắt người nhà nhìn ông ai cũng mang theo sự đau đớn.
Từ trước đến nay, tất cả mọi chuyện ông đều nắm trong lòng bàn tay, nhưng lần này, ông thật sự hiểu được cái gì gọi là bất lực. Sau khi Thẩm Diệc Minh rời đi, Thẩm Thần Bằng đến phòng bếp nấu bát mì, mang đến cho Tiết Ngọc Lan ăn. Ngày hôm qua anh ta ở trong phòng của Tiết Ngọc Lan với bà cả đêm. Tiết Ngọc Lan ngồi ở trên giường, vẻ mặt đờ đẫn. Suốt đêm, bà vẫn duy trì động tác và vẻ mặt này. Dùng hết lời ngon tiếng ngọt, bà cũng không chịu nằm xuống ngủ.
Ngồi xuống bên cạnh bà, Thẩm Thần Bằng dịu giọng dỗ, “Mẹ, ăn bát mì đi, đã một ngày mẹ không ăn cái gì rồi.”
“Mẹ không ăn, không muốn ăn gì hết. Con để mẹ yên tĩnh đi.” Giọng Tiết Ngọc Lan rất khàn. Thẩm Thần Bằng tức giận, không nhịn được nâng cao giọng, “Mẹ giận dỗi như vậy cho ai nhìn, cho dù mẹ đói chết ở đây, ba cũng sẽ không đau lòng, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474926/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.