Mạc Trọng Huy ở phòng bếp chạy đến, cưng chiều nói, “Anh đang nấu đồ ăn sáng cho em, mau dậy đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng đi.”
An Noãn đánh răng rửa mặt xong, vội vàng chạy ra ngoài. Mạc Trọng Huy nấu mỳ Ý cho cô, sữa cũng đã rót sẵn. Bên cạnh còn có một cái bát, bên trong là thuốc đen sì, mùi vị quen thuộc này An Noãn ngửi một cái đã biết ngay là cái gì, không nhịn được cau mày lại. “Mạc Trọng Huy, anh lấy thuốc này ở đâu ra thế? Muốn uống thì anh tự uống đi, em không uống đâu.”
Hắn cười nói, “Thẩm Cầm Phong bào chế cho em đó, mãi mà em không mang thai, có thể là cơ thể quá yếu ớt, khí lạnh trong cơ thể quá nặng, những thứ thuốc bắc này để điều dưỡng. Lần em mang thai ở Giang Thành đó, những thứ thuốc bắc này cũng có công lao.”
An Noãn cắn môi, cúi đầu.
Mạc Trọng Huy đi qua nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, dịu giọng nói: “Không phải là anh muốn ép em sinh con, anh biết em luôn rất mong ngóng đứa bé.”
Mạc Trọng Huy thường xuyên thấy An Noãn lén lấy ảnh đứa bé kia ra xem, cũng thấy cô tìm hiểu những kiến thức liên quan đến mang thai ở trên mạng. “Được, em uống.” Mạc Trọng Huy rất hiểu cô. An Noãn muốn đứa bé, một mặt là kết tinh tình yêu của bọn họ, mặt khác cô cũng hy vọng có thể có đứa bé khiến quan hệ căng thẳng của hai nhà hòa hoãn lại. Nhưng rất nhiều lúc tính một đằng ra một nẻo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474904/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.