Thẩm Diệc Minh cười, nói sang chuyện khác: “Có phải Mạc Trọng Huy vừa đến là tâm trạng của cháu lại khá lên không hả?”
“Tâm trạng của cháu chẳng có liên quan gì với anh ấy cả.” “Được rồi, ở trước mặt bác còn giả vờ làm cái gì. Thằng nhóc kia mới đến chắc còn chưa được nói chuyện nhiều với cháu, cháu ra ngoài với nó đi, bác làm một mình là được rồi. Bác mặc kệ trước đó hai đứa có cãi nhau hay không, nó cũng đã nhún nhường trước rồi, cho nó cái bậc thang xuống đi.”
An Noãn mím môi, cuối cùng rửa tay rồi đi ra khỏi phòng bếp. Tiết Ngọc Lan thấy An Noãn đi ra ngoài thì cười nói: “Để bác vào giúp bác hai.” An Noãn quay đầu nhìn hình ảnh hài hòa của hai người mà mỉm cười.
Thật ra thứ mà mỗi người bọn họ theo đuổi đều rất đơn giản, đó là một hạnh phúc đơn giản và vui vẻ.
Mạc Trọng Huy ngồi một mình ở phòng khách xem tivi, An Noãn thấy hắn thế này cũng cảm thấy thật đáng thương.
“Anh đi theo em, lên phòng em nghỉ một lúc đi.” Cô nói thản nhiên, Mạc Trọng Huy lập tức tắt tivi, đi theo cô lên tầng. Vừa vào phòng của cô, hắn không kịp chờ đợi mà ép cô lên cửa, cúi xuống hôn môi cô. An Noãn đẩy mạnh hắn ra, nhưng cơ thể hắn quá nặng, cô không tài nào đẩy được. “Mạc Trọng Huy, anh đừng như vậy, em bảo anh lên là để nghỉ ngơi, nếu anh vẫn có tinh thần thể thì xuống dưới mà xem tivi đi.” Hắn không dám có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474887/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.