Thẩm Diệc Minh suy nghĩ một lúc, thản nhiên trả lời, “Cả hai.”
“Bác và nhà họ Mạc có mâu thuẫn gì, có phải là liên quan đến mẹ cháu không?” Thẩm Diệc Minh híp mắt lại, trầm giọng, “Cháu nghe ai nói cái gì rồi?”
“Hôm đó, cháu nhìn thấy bác cả của Mạc Trọng Huy ở công viên vĩnh hằng, sau đó, cháu có nghe ông ngoại nói, bác cả của Mạc Trọng Huy và mẹ cháu từng ở bên nhau, hình như còn đính hôn rồi.” Sắc mặt Thẩm Diệc Minh sầm xuống, xoa đầu cổ, thấp giọng nói, “Hôn sự người nhà sắp xếp, mẹ cháu không thích ông ta.” “Vậy mẹ cháu thích ai? Cháu từng nghe bác cả của Mạc Trọng Huy nói, trước ba cháu, mẹ cháu từng thích một người, người đó rốt cuộc là ai?” Sắc mặt Thẩm Diệc Minh lập tức tái mét, lạnh lùng rít từng chữ, “Cháu từng gặp Mạc Bình Giang rồi?” “Cháu..” An Noãn nhất thời nói lỡ miệng, không nói dối được nữa.
Thẩm Diệc Minh tức giận mặt biến sắc, gầm nhẹ, “Cháu giấu bác lén lút gặp Mạc Bình Giang, rốt cuộc cháu còn giấu bác bao nhiêu chuyện nữa?”
An Noãn cũng quát lên, “Cháu còn muốn hỏi bác đấy! Bác đối xử với cháu tốt như vậy có phải là có quan hệ bất chính gì với mẹ cháu hay không? Bác cả, bác ba cũng không thương cháu như bác!”
Thẩm Diệc Minh tức giận giơ tay ra, nhưng lần này không vung xuống, tay dừng ở má cô. “An Noãn, hóa ra bác đối xử tốt với cháu, muốn bồi thường cho cháu cũng trở thành một loại sai lầm. Cháu nói đúng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474826/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.