Ông cụ Thẩm khẽ thở dài, giọng điệu trở nên hòa ái hơn nhiều. “Cháu gái, cháu có từng nghĩ tới cảm nhận của Huy không? Cháu có biết hôm qua sau khi cháu và Lâm Dịch Xuyên đi rồi, Huy đã khổ sở như thế nào không? Vành mắt thằng bé đỏ ửng cả lên, suýt nữa đã khóc trước mặt chúng ta rồi đây.”
Tim An Noãn thót lại, cô nói nhỏ: “Ông ngoại, giữa Tảo Tảo và anh ấy, cháu không thể không lựa chọn Tảo Tảo. Mạc Trọng Huy có sự nghiệp của anh ấy, có người nhà, về sau sẽ có cả người yêu nữa, nhưng Tảo Tảo chỉ có mình cháu.” “Cháu gái, cháu đặt tay lên tim rồi nói cho ông biết, ra quyết định này tim cháu có đau không?” An Noãn khẽ gật đầu. Ông cụ Thẩm thở dài thật sâu, ông đưa tay vỗ nhẹ lên trán. “Ông ngoại rất thương thằng Huy.” An Noãn dựa đầu lên vai ông cụ, cô nói bằng chất giọng xa xôi không biết là nói với ai. “Ông ngoại, anh ấy nhất định sẽ hạnh phúc.”
Con bé này, hạnh phúc của thằng bé đó chỉ có cháu mới có thể cho nó thôi.
Ông cụ không nói ra những lời này, nếu đã thấy không có hi vọng, ông cũng không thể tăng thêm áp lực cho con bé nữa. “Nếu bác hai cháu đồng ý, tất nhiên ông ngoại cũng sẽ không phản đối. Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện làm ông cảm thấy mình già thêm nhiều, ông không để tâm đến chuyện của những người trẻ tuổi bọn cháu được nữa, hiện tại ông chỉ có một yêu cầu duy nhất là cháu không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474773/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.