Bỗng tiếng chuông điện thoại reo vang, An Noãn kích động nhảy dựng lên, trên màn hình hiện tên người gọi đến là số riêng ở biệt thự nhà họ Thẩm.
Lòng thoáng thất vọng, cô không nhận cuộc gọi vì sợ ở nhà bắt cô về. Tiếng chuông reo một lúc rồi ngừng, chỉ một lát sau, tiếng chuông lại vang lên. An Noãn nghĩ là nhà họ Thẩm, nhưng lại là Mạc Trọng Huy.
An Noãn vội vàng ấn nút nghe, gấp gáp hỏi: “Mạc Trọng Huy, anh có tìm được người không?” Đầu kia nói: “Ừ, vừa rồi ông ngoại em gọi cho anh bảo rằng em không nhận điện thoại của ông, thằng bé chạy tới nhà họ Thẩm rồi.” “Cái gì? Tảo Tảo đến nhà em!”
An Noãn hô lên bằng giọng điệu vô cùng ngạc nhiên. “Đúng vậy, em và Lâm Dịch Xuyên về nhà họ Thẩm đi, giờ anh cũng đang tới đó.” Lâm Dịch Xuyên lái xe đưa cô về biệt thự nhà họ Thẩm, vì đã biết Tảo Tảo đang ở đâu nên An Noãn cảm thấy an tâm hơn nhiều. Nhưng có thắc mắc không hiểu vì sao thằng bé lại ở nhà họ Thẩm.
Trong đầu cô nhớ lại tình cảnh đêm hôm qua, lúc đó Tảo Tảo hỏi địa chỉ cụ thể của nhà cô, nó nói là chờ một ngày nào đó nó trưởng thành, nó muốn đến tìm cô. Thì ra một đứa trẻ bốn tuổi có thể suy nghĩ được nhiều như vậy. Lúc hai người về đến nhà họ Thẩm thì nhìn thấy xe Thẩm Diệc Minh cũng đang ở nhà. An Noãn không kịp suy nghĩ, xe chưa dừng hẳn mà cô đã vội vàng xuống xe, chạy thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474771/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.