Vào giây phút đó, nghe thấy giọng nói của hắn, cô ta chỉ cảm thấy ấm áp, dường như cho dù trời có sụp xuống, chỉ cần có hắn ở đó, cô ta cũng có thể không chút sợ hãi.
Trợ lý Trương nhanh chóng đưa tiền đến. “Cô Lý, sao cô lại tới đây?”
Lý Hân Như không trả lời, giọng điệu khẩn cầu hỏi cậu ta, “Tôi muốn gặp anh ấy, trợ lý Trương, có thể phiền anh đưa tôi lên không?”
Trợ lý Trương nhẹ cau mày, dường như hơi khó xử. “Trợ lý Trương, làm phiền anh, tôi chỉ muốn nói mấy câu với anh ấy.” “Được rồi, cô Lý mời cô theo tôi, tôi đưa cô lên, nhưng mà ngài Mạc có gặp cô hay không, tôi không dám đảm bảo, dù gì thì ngài ấy cũng rất bận.” Trương Húc đưa Lý Hân Như đến phòng họp trên tầng cao nhất của Shine, để cô ta đợi ở trong, cậu ta tuyệt đối không dám để trực tiếp đưa cô ta đến phòng của ngài Mạc.
Lý Hân Như đợi năm phút, cửa phòng họp mở ra, bóng dáng cao lớn của Mạc Trọng Huy bước qua, hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, trước đây cô ta thường thấy hắn mặc chiếc áo sơ mi này, ống tay áo đều đã bị sờn, là nhãn hiệu rất bình thường. Cô ta không nhận ra có chỗ nào đặc biệt trên chiếc áo này nhưng hắn lại thích nó đến vậy, có lẽ là do một người nào đó rất quan trọng tặng cho hắn, ý nghĩa không gì sánh được. Nghĩ tới đây trong lòng cô ta chợt lắng lại, đầu cô ta thoáng hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474744/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.