Mạc Trọng Huy cười nói: “Ông à, sau này cháu sẽ chú ý đến sức khỏe của mình.” Ông cụ vẫn tỏ vẻ không đành lòng, tiếp tục khuyên, “Hay là cứ ở lại ăn một chút rồi hẵng đi, cho dù bận rộn thế nào cũng phải ăn cơm chứ.”
Mạc Trọng Huy lại nhìn sang Án Noãn. Ông cụ Thẩm tức điên lên, “Cháu đừng có nhìn nó nữa, trong cái nhà này tạm thời vẫn do ông quyết định. Đi, đi ăn cơm với ông.”
An Noãn vẫn không mở miệng nói muốn hắn ở lại.
“Ông, hôm khác cháu lại đến thăm ông, cháu thật sự có việc ạ, cháu đi trước đây.” Nhìn bóng lưng Mạc Trọng Huy lúc đi khỏi trông rất cô đơn, ông cụ Thẩm quát An Noãn. “Cái con bé này, chẳng tinh ý gì cả.” An Noãn cũng hơi tức giận, không phải cô không biết ông cụ dùng trăm phương ngàn kế muốn gán ghép cô với Mạc Trọng Huy.
“Ông đã ghét cháu như vậy thì cháu cũng đi đây.”
Ông cụ Thẩm chỉ tay về phía cửa, tức giận. “Cháu đi đi, đi rồi thì đừng bao giờ tới đây nữa, cũng đừng trở về nhà họ Thẩm nữa.”
“Nhà họ Thẩm có gì đặc biệt hơn người chứ, cháu và Lâm Dịch Xuyên về lại nước Anh là được rồi, ông muốn gán ghép cháu với Mạc Trọng Huy phải không, cháu nói cho ông biết, không thể nào được đâu, đời này cũng không thể, ngày mai cháu và Lâm Dịch Xuyên sẽ về Anh để kết hôn, không bao giờ quay trở về Trung Quốc nữa!”
An Noãn gào lên xong, ông cụ Thẩm bị tức đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474701/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.