Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia cười khẽ, hỏi, “Vậy em có nhớ anh không?” “Lão Lâm, anh đưa Tảo Tảo qua đây đi, em đưa hai người tới gặp ông ngoại.”
“Bên này qua một ngày nữa thôi là anh xử lý xong công việc rồi, tới lúc đó anh sẽ đưa Tảo Tảo đến. Em đánh tiếng trước với ông ngoại đi đã, tránh tới lúc đó ông cụ lại không chịu gặp anh.”
“Cho dù ông ngoại phản đối, em cũng sẽ ở bên anh.” Câu này như thể nói cho chính bản thân cô nghe vậy. Lâm Dịch Xuyên cười rất thỏa mãn, vô cùng tự tin nói, “Anh xuất sắc như vậy, ông ngoại em còn không chấp nhận anh sao? Ngược lại là em đấy, anh thật sự không có lòng tin lắm.”
An Noãn nhếch môi.
“Lão Lâm, lần trước mẹ của Tảo Tảo xuất hiện, tại sao anh lại không nói thẳng với em?”
“Anh không để ý đến cô ta, cũng thấy không cần thiết phải lấy chuyện này ra để nói. Cô ta cũng chỉ là muốn gặp Tảo Tảo mà thôi.”
“Anh có để cô ấy gặp không?” “Không, anh sẽ không cho phép cô ta gặp Tảo Tảo, cô ta không xứng làm mẹ của Tảo Tảo.” Trong lòng An Noãn có một sự khó chịu không nói thành lời. Lâm Dịch Xuyên lại nói chuyện với cô một lúc, An Noãn bất tri bất giác ngủ lúc nào không hay biết. Hôm sau tỉnh dậy phát hiện điện thoại lại vẫn đang kết nối. “Lâm Dịch Xuyên, anh điên rồi à?” An Noãn hét lên vào điện thoại, “Gọi điện thoại quốc tế đường dài rất đắt đấy.” Đầu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474689/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.