Cô thật sự sợ Mạc Trọng Huy sẽ tìm tới cửa, vội vàng thay quần áo chạy ra ngoài, lúc đi tới phòng khách, chỉ có mình Thẩm Thần Phong ngồi xem ti vi.
“Lén lén lút lút đi đâu vậy hả?” Anh ta trêu chọc hỏi.
“Ra ngoài đi dạo chút, em về ngay thôi.”
Thầm Thần Phong “phì” một tiếng, cười nói, “Đi nhanh về nhanh, anh sẽ không nói với ông đầu, có điều đừng có thất thần đấy nhé, anh sẽ ghen đó.”
An Noãn trừng mắt, chạy ra ngoài.
Xe của Mạc Trọng Huy dừng ngay bên ngoài nhà.
An Noãn cúi lưng lên xe, vội vàng nói, “Mau lái xe.”
Mạc Trọng Huy liếc cô một cái, khởi động xe, lái xe lên núi phía sau.
An Noãn có chút bực tức, phẫn nộ quát, “Mạc Trọng Huy, muộn như vậy, anh bị điên rồi sao?”
Hẳn chẳng nói lời nào, ôm chân cô đặt lên chân hắn. An Noãn mặc bộ quần áo ở nhà rộng rãi, hắn lập tức vén quần cô lên tới đầu gối.
An Noãn có chút cảm động, nhẹ nhàng nói, “Tôi không sao, bị đá mấy cái thôi.”
Tay hắn nhè nhẹ xoa lên vết bầm tím trên chân cô, vô cùng đau lòng. Mắt An Noãn hơi cay, “Mạc Trọng Huy, tôi thật sự không sao, anh đừng lo lắng.” Chút thương tích này có đáng là gì, có thể so với đau khổ nhiều năm về trước sao?
“Mạc Trọng Huy, có thể đăng quan tâm tôi như vậy nữa được không? Anh như vậy khiến tôi rất khó xử.” Hắn bất thình lình phủ người xuống nuốt trọn bờ môi cô, cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474688/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.