An Noãn không nhịn được nói, “Trợ lý Trương quả thật là một trợ lý rất tốt.” “A “Đúng vậy, cũng chỉ có trợ lý Trương mới có thể chấp nhận được cái tính thối đó của Huy thôi. Anh ấy bị bệnh còn không cho ai nói với người nhà họ Mạc, nếu như em không gọi điện thoại cho trợ lý Trương, anh ấy cũng sẽ không nói cho em biết, chị nói xem người này có quá đáng không, có đau đớn gì cũng tự mình gánh vác. Đang yên đang lành thì ngâm nước lạnh làm cho mình lạnh tới nỗi bị cảm, phát sốt, y như trẻ con ấy. Có lúc em thật sự muốn có thể ở bên cạnh anh ẩy hàng ngay, chăm sóc cho anh ấy, nhưng mà ông nội em ở bên Hồng Kông không đồng ý, sức khỏe ông nội em cũng không tốt, không thể rời xa em một ngày được.”
An Noãn cũng không biết nên an ủi cô ấy như thế nào, vào giờ phút này, tâm tình cô rất phức tạp.
“Trên đời này nếu như vẹn được cả đôi đường thì tốt biết mấy, em thật sự hy vọng mình phân thân ra được, một người chăm sóc ông nội, một người ở bên Huy. Chị An Noãn, em hâm mộ chị lắm, không có người nhà cũng bớt đi không ít phiền muộn, chỉ cần ở bên cạnh người mình yêu là được rồi.”
An Noãn cười, không giải thích, có thêm nhiều người thương yêu không phải tốt hơn sao.
Bọn họ thong thả cùng nhau ra khỏi bệnh viện, “Chị An Noãn, lần này em phải ở lại mấy ngày để chăm sóc anh ấy thật tốt. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474679/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.