Hắn không những không buông tay, ngược lại càng cầm chặt hơn, kéo cô đi ra ngoài, trực tiếp đến bãi đậu xe, nhét cô vào trong xe. AMạc Trọng Huy, anh điên rồi, để tôi xuống, vợ chưa cưới của anh đang đợi anh đấy.”
An Noãn nhào qua mở khóa, Mạc Trọng Huy thuận thể ôm lấy cô.
“Anh biết em ở đấy nên anh mới tới.”
Giọng nói khàn khàn của hắn vang vọng ở trong buồng xe đóng chặt, “Anh chỉ muốn gặp em một lần.” An Noãn dùng sức đẩy hắn ra, cô ngồi thẳng người, bình tĩnh lại. “Mạc Trọng Huy, rốt cuộc anh muốn thế nào đây?” “Anh không quên được em.” Hắn nói từng câu từng chữ cực kỳ nghiêm túc.
An Noãn chỉ cảm thấy buồn cười.
“Mạc Trọng Huy, anh cảm thấy lúc này nói những lời này còn có ý nghĩa gì sao?” Hắn đột nhiên dịch lại gần cô, hai tay vững vàng nâng hai má cô, nhìn vào mắt cô, cực kỳ nghiêm túc mở miệng nhấn mạnh từng chữ, “Không cần biết có ý nghĩa hay không, anh chỉ muốn nói với em, anh nhớ em, nhớ em đến phát điên rồi. An Noãn, chỉ cần em chịu bắt đầu lại, em có bảo anh làm gì anh cũng đều đồng ý cả.”
An Noãn kéo tay hắn ra, nhưng Mạc Trọng Huy dùng sức nâng lên, cúi người hôn lên môi cô.
An Noãn không ngờ hắn sẽ làm thật, cô ra sức lắc đầu phản kháng hắn.
Hắn nhớ cô, nhớ sắp điên rồi.
Sau nụ hôn này, hơi thở của An Noãn trở nên dồn dập, Mạc Trọng Huy thì kích động nói, “An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474661/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.