“Lâm Dịch Xuyên... ưm...”
An Noãn cực kỳ tức giận, cô vừa muốn nổi nóng, Lâm Dịch Xuyên đã chặn môi cô lại. Một nụ hôn nóng như lửa chứa đựng cảm xúc mãnh liệt, An Noãn hoàn toàn lạc mất chính mình, thôi không giãy giụa nữa. Nụ hôn của Lâm Dịch Xuyên dần dần đi xuống, mút lên chiếc cổ trắng ngần của cô, An Noãn cảm nhận rõ ràng dục vọng bên dưới người anh. Người đàn ông này đã vì cô mà nhịn lâu lắm rồi. Cô đau lòng cho anh, cô giơ tay ra đặt lên vai anh, ôm lấy đầu anh.
Không còn gì nghi ngờ nữa, cô làm như vậy chính là đang đồng ý với anh. Giọng của Lâm Dịch Xuyên yếu ớt bên tai cô dụ dỗ, “Có thể không? Cho anh được không?” Chính vào lúc này, trước mắt An Noãn lại hiện lên gương mặt đau thương của Mạc Trọng Huy, đôi mắt đen láy của hắn như đứng ở một nơi rất xa đang nhìn cô.
Cô rùng mình một cái, hít một hơi thật sâu, nâng gương mặt Lâm Dịch Xuyên lên nhỏ nhẹ nói, “Aaron, cho em một chút thời gian có được không?”
Đôi mắt Lâm Dịch Xuyên hơi nhíu lại, dường như cắn răng cắn lời nói, “An Noãn, anh đã cho em đủ thời gian rồi.”
Anh vừa nói lại vùi đầu hôn lên làn da bị lộ ra trước ngực cô, như đang gặm cắn, làm An Noãn đau đến mức nhíu mày.
Bàn tay to ấm nóng của anh trượt vào bên trong áo cô, vuốt ve da thịt đầy đặn trước ngực.
An Noãn nhạy cảm lập tức căng cứng cả người, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474650/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.