“Anh dậy lâu rồi à? Sao còn chưa rời giường?” 11 Mạc Trọng Huy đưa mắt nhìn xuống phía dưới, An Noãn mới phát hiện hai tay mình vẫn thân mật, khăng khít ôm chặt thắt lưng hắn.
Cô rút tay lại, hơi xấu hổ, xoay người lại đưa lưng về phía hắn. Mạc Trọng Huy sáp lại gần, hôn nhẹ lên trán cô.
“Dậy đi, ngủ nhiều như vậy không thấy đói bụng sao?”
Nghe hắn hỏi như vậy, An Noãn thật sự cảm thấy đói bụng rồi.
Hai người cùng vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, từ trước đến nay, hai người chưa từng hòa thuận như thế. Mấy cô giúp việc thấy hai người cùng nhau xuống lầu, Mạc Trọng Huy còn âu yếm ôm eo An Noãn, ai nấy đều vui lây.
An Noãn nghe họ rù rì với nhau trong bếp: “Thấy ngài Mạc và cô An ngọt ngào như vậy thật vui. Trai tài gái sắc, một đội trời sinh. Nhìn họ âu yếm nhau, có cảm giác cả thế giới đều trở nên thật tốt đẹp.”
An Noãn nhìn về phía Mạc Trọng Huy, tên kia vẫn lộ vẻ lạnh lùng trước sau như một, chỉ là khóe miệng hơi cong lên, tạo thành một nét cười rất nhẹ.
Gần đây phản ứng nôn nghén của An Noãn đã hoàn toàn biến mất, ăn cái gì vào cũng không bị nôn ói. Người giúp việc bắt đầu chế biến những món ăn đa dạng, đổi món cho cô, từ bữa sáng thức ăn đã rất phong phú. Biết An Noãn hay thức dậy ăn đêm, họ trữ rất nhiều thức ăn trong bếp.
Mạc Trọng Huy thấy cô ăn cháo như hổ đói, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474610/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.